Thịnh Hoàn Hoàn nói vậy rõ ràng là đang đuổi khách.
Lăng Tiêu liếc nhìn bộ đồ trên tay cô rồi lạnh lùng ghét bỏ nói: “Cô cảm thấy tôi sẽ mặc quần áo của người khác?"
Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy mình đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, cô cầm quần áo để xuống bên cạnh hắn: “Đồ của anh không mặc được nữa, nếu anh ghét bỏ quần áo của ba tôi thì cứ trở về như vậy đi!"
Đừng có nói ân tình gì với cô, hiện tại cô không có tâm tình nghĩ đến chuyện này, hơn nửa đêm trai đơn gái chiếc, nếu hắn muốn chơi trò mập mờ với cô, cô là vợ trước của hắn nên thực sự không vui vẻ gì nổi.
Nhưng Lăng Tiêu luôn cao ngạo lạnh lẽo lấy bản thân làm trung tâm căn bản không để ý tới mong muốn của cô mà trực tiếp nằm xuống giường rồi nói chuyện rất đương nhiên: “Tôi mệt rồi, ngày mai rồi nói sau!"
Nói xong, hắn nhắm mắt lại.
Hắn định ăn vạ ở đây không đi sao?
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn người đàn ông nằm trên giường cô với vẻ mặt lạnh lấo, ánh mắt phức tạp: “Lăng Tiêu, rốt cuộc anh muốn làm gì?"
Đã xử lý xong vết thương thì vì sao hắn còn nằm đây không chịu đi? Hắn đã có Lâm Chỉ Vũ rồi, vì sao còn muốn đến trêu chọc cô?
Cô không tin nam nữ ly hôn còn có thể làm bạn bè.
Quan hệ giữa cô và Lăng Tiêu cũng không tốt đến mức đó.
Nhưng không ai đáp lại cô.
"Lăng Tiêu, anh mặt dày mày dạn như vậy thú vị lắm à?"
Lần này Lăng Tiêu mở đôi mắt đen thâm thúy ra mà hung ác nhìn cô.
Thịnh Hoàn Hoàn đứng bên giường, lạnh lùng chỉ ra ngoài cửa sổ: “Ra ngoài."
Sắc mặt Lăng Tiêu hơi trầm xuống: “Cô thật sự muốn đuổi tôi đi?" Thịnh Hoàn Hoàn không chút do dự lặp lại lần nữa: “Mời anh ra ngoài."
Lăng Tiêu nhìn cô thật lâu, sắc mặt càng ngày càng khó coi, cuối cùng đứng lên lê thân thể bị thương rồi không quay đầu lại biến mất trong đêm tối.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn cái áo sơmi dính đầy máu trong thùng rác, trong lòng như bị một bàn tay bóp chắt, khó chịu đến mức làm cô không thở nổi.
Lăng Tiêu, rốt cuộc anh đang làm gì!
Anh và Thiên Vũ chỉ coi tôi là vật thay thế mà thôi, hiện tại Lâm Chi Vũ đã trở về, rốt cuộc anh còn bất mãn gì nữa?
Tôi chỉ muốn sống yên lặng, vì sao anh cứ một hai xuất hiện trước mặt tôi, chen vào cuộc sống của tôi chứ?
Chúng ta đã ly hôn rồi! Khi đám vệ sĩ nhìn thấy Lăng Tiêu xuất hiện lần nữa thì sắc mặt hắn còn đáng sợ hơn lúc đi ra từ biệt thự lưng chừng núi, chắc Lăng gia bị thiếu phu...
Thịnh tiểu thư đuổi ra rồi?
Thật là đáng thương!
Hơn nửa đêm mà còn đang bị thương nữa...
Không ngờ Thịnh tiểu thư lại là người nhãn tâm như thết
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!