Thịnh Hoàn Hoàn cũng từng nghe Nam Tâm nhắc tới sự cố chấp của Diệp Sâm.
Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy suy nghĩ của Diệp Sâm thật sự không giống người thường, anh ta hay hành sự làm người ta cảm thấy đau đầu, nhưng đôi khi lại thật đáng yêu.
Giống như N năm trước, lần Diệp Sâm cưỡng hôn chị Nam Tầm.
Rõ ràng biết sẽ bị đánh mà vẫn muốn làm, địa điểm còn ở trường học, ngay trước mặt không ít người, kết quả bị chị Nam Tầm thẹn quá thành giận đánh bò ngay đương trường. Việc năm đó còn làm anh ta trở thành trò cười cho cả trường.
“Vậy sao chị còn dẫn anh ta tới?" Thịnh Hoàn Hoàn khó hiểu.
Nói đến việc này, Nam Tầm nghiến răng ken két: “Chị chỉ đi chạy bộ một vòng buổi sáng thì cái tên điên này đã thay hết khoá cửa nhà chị, nghênh ngang dọn đồ mình vào, tự chọn phòng vào ở, đuổi thế nào cũng không đi, chị sắp bị anh ta làm tức đến nổ tung rồi.”
Nam Tầm bị Diệp Sâm làm tức đến mức chỉ thiếu điều phun lửa.
Thịnh Hoàn Hoàn: “... Xem ra anh ta nhất quyết phải có được chị rồi, nhưng anh ta thật sự rất bảnh trai, chị không suy xét sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu lại đánh giá Diệp Sâm một hồi, cho dù từng gặp rất nhiều trai đẹp, nhưng cô vẫn không khỏi cảm thán: “Chị xem, anh ta nhìn cũng đẹp trai lắm! Đứng bên cạnh anh Minh mà khí thế không thua chút nào! Cố Nam Thành căn bản không thể so được.”
“Đẹp có tác dụng cái đỉnh gì, anh ta bị tâm thần.” Xem ra Nam Tâm thật sự bị Diệp Sâm chọc nổi nóng, há miệng là chửi thề: “Giờ chị sắp bị người đàn ông chết tiệt này ép cho điên rồi, em nói xem đêm nay chị ngủ thế nào? Chỉ cần nghĩ đến anh ta ngủ kế bên phòng chị thì...”
Nam Tầm siết nắm tay vang lên “Răng rắc”, răng cũng nghiến “Ken két”: “Đêm nay chị không quay về, ở khách sạn.”
Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong thì yếu ớt nhắc nhở một câu: “Chị Nam Tầm, thứ cho em nói thẳng, nếu Diệp Sâm thật sự muốn làm gì chị thì ở khách sạn cũng không an toàn.”
Nam Tâm trầm mặc một lát, sau đó nắm chặt lấy tay Thịnh Hoàn Hoàn: “Hoàn Hoàn, chị muốn dẫn Hoan Hoan đến nhà em ở vài ngày, em đừng từ chối, nếu không chị sẽ điên mất.”
Thịnh Hoàn Hoàn: “...”
Khoa trương như thế sao?
Nhưng cô chưa bao giờ nhìn thấy Nam Tâm như vậy, từ trước tới nay cô ấy luôn rất khôn khéo cứng rắn, mọi việc tốc chiến tốc thắng, Diệp Sâm có thể ép cô ấy thành như vậy cũng là một loại bản lĩnh.
“Hoàn Hoàn?” Nam Tâm chớp chớp mắt với Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn không thể kháng cự: chị đến đi!"
Được rồi,
Nam Tầm “Cảm động đến rơi nước mắt”: “Cảm ơn!”
“Cảm ơn cái gì?” Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, bỗng nhớ tới chính sự, ý cười trên gương mặt vụt tắt: “Vừa rồi Trần Uy nói Cố Nam Thành và Trần Do Mỹ ở trên đó, không thì em đặt thêm một phòng, xong việc chúng ta lại họp mặt?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!