Vì để trèo lên được cành cao Lăng gia, cô chỉ thiếu một bước quỳ xuống trước mặt Lăng Tiêu, nào còn dám hy vọng. tổ chức hôn lễ.
Nói xong, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Bạch quản gia, cô trả lời như vậy hẳn là không thành vấn đề chứ?
Bạch quản gia âm thầm gật đầu với Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm!
Nhưng Lắng lão thái thái cũng không dễ bị lừa gạt như vậy: "Vậy không được, ngay cả hôn lễ cũng không có, bảo tôi
làm sao ăn nói với nhà thông gia.”
Thịnh Hoàn Hoàn: "......”
Bố mẹ?
Bọn họ hẳn là cũng hy vọng cô đường đường chính chính gả ra ngoài!
Nhưng đây cũng không phải ý nguyện của Lăng Tiêu.
Thịnh Hoàn Hoàn không biết nên từ chối lão thái thái như thế nào, nhìn về phía Bạch quản gia xin giúp đỡ.
Bạch quản gia đi tới phía sau lão thái thái cười yếu ớt nói: "Lão thái thái, việc này Thiếu phu nhân một mình không làm chủ được, hay là chờ thiếu gia trở về cùng nhau thương lượng!"
Khuôn mặt quá hiền lành của Lăng lão thái nhất thời trở nên uy nghiêm: "Vậy bây giờ ông bảo nó cút về đi”
“Lão thái thái, thiếu gia đang đi làm, cậu ấy...” Anh nói tôi sắp chết, tôi muốn xem là công việc quan
trọng hay là bà già này quan trọng, mau gọi điện thoại cho. nó, gọi ngay bây giờ.
“Lão thái thái, ngài đây không phải là.
“Gọi mau”
Cuối cùng, Bạch quản gia dưới sự bức bách của lão thái thái đành gọi điện thoại cho Lăng Tiêu.
Lúc này, Thịnh Hoàn Hoàn thông minh lựa chọn không nói gì, đem vấn đề phức tạp này để lại cho Lăng Tiêu trở về giải quyết.
Đừng thấy lời nói của lão thái thái ôn hòa, nhưng từng câu từng chữ đều làm cho người ta không thể cự tuyệt, cô thật sự không phải là đối thủ của lão thái thái.
“Hoàn Hoàn, có phải cháu không muốn cử hành hôn lễ không?” Lão thái thái dung ánh mắt nghiêm khắc kéo tay Thịnh Hoàn Hoàn, võ võ mu bàn tay trắng nõn của cô hỏi.
“Không có, chỉ là cảm thấy phiền phức mà thôi."
Cô làm gì có tư cách nói đến vấn đề này.
Ai ngờ tay lão thái thái dừng lại: "Hoàn Hoàn, có phải cháu không yêu Tiêu nhi đúng không?”
Thịnh Hoàn Hoàn khựng lại, vội vàng phủ nhận: "Không có, cháu yêu anh ấy, cháu đương nhiên yêu anh ấy”
Thịnh Hoàn Hoàn khinh bỉ chính mình.
Nhưng dưới tình huống như thế, ngoại trừ trả lời như vậy còn có thể như thế nào, phủ nhận không phải là tìm đường chết sao?
Lão thái thái hiển nhiên đối với câu trả lời của Thịnh Hoàn Hoàn vô cùng hài long: "Nếu yêu nó, thì nghe lời bà nội, lát nữa nó trở về con không cần nói gì, tất cả giao cho. bà nội là được.”
Thịnh Hoàn Hoàn: "......"
Tại sao cô có cảm giác mình đã rơi vào bẫy?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!