Về đến nhà, Thịnh phu nhân cũng không hỏi vì sao Thịnh Hoàn Hoàn bị Lăng Tiêu đuổi đi, Thịnh Hoàn Hoàn cũng không nói nhiều, mẹ con chỉ thảo luận làm sao giải quyết khốn cục của Thịnh Thế, nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy biện pháp tốt nhất.
Mà trong lúc đó, cổ đông vẫn luôn gọi điện thoại tới chất trách, cũng yêu cầu hai mẹ con họ đến công ty mở hội nghị khẩn cấp, thương lượng cách giải quyết.
Hai mẹ con đều biết nếu không thể mời Lăng Tiêu trở về thì quyền hành của công ty sẽ rơi vào tay người khác.
Thịnh phu nhân chau mày, rốt cuộc vẫn nhịn không được hỏi: “Hoàn Hoàn, rốt cuộc Lăng Tiêu nghĩ cái gì vậy, con và cậu ta sẽ ly hôn sao?”
Tim Thịnh Hoàn Hoàn siết lại: “Con cũng không biết”
Ly hôn? €ó lẽ là vậy!
“Vậy con còn muốn trở về không?” Thịnh phu nhân lại hỏi.
Muốn trở về không?
Thịnh Hoàn Hoàn nhớ đến dáng vẻ lạnh nhạt xa cách lúc sáng của Lăng Tiêu thì ngực quặn từng cơn, cảm giác đau đớn này nhắc nhở cô mình đã sinh ra tâm tư không nên có với Lăng Tiêu.
Cô đã sớm nhắc nhở bản thân, đừng rung động với Lăng Tiêu, nhưng vẫn không tự chủ được đi quan tâm hắn, để ý cảm nhận của hắn.
Trái tim cô đang dần dần xao xuyến!
Đây không phải chuyện tốt!
“Hoàn Hoàn, trả lời mẹ?”
Bà phải biết tâm tư của Hoàn Hoàn thì mới có thể tính toán bước tiếp theo.
Thịnh Hoàn Hoàn trả lời rất lý trí: “Không muốn”
Cô vĩnh viễn không quên được đau đớn và tuyệt vọng Mộ Tư mang đến cho mình, đời này cô không muốn phải trải qua nổi đau đó thêm lần nào nữa.
Nhân lúc hiện tại cô còn có thể duy trì lý trí, vậy cứ cắt đứt hết tâm tư không nên có với Lăng Tiêu đi, không cần trở về nữa.
Tuy rằng chuyện trước mắt khó giải quyết, nhưng cô không muốn đi cầu xin hắn nữa!
Thịnh phu nhân thở dài: “Mẹ cho rằng hai đứa...”
Nói mới được một nửa, Thịnh phu nhân kịp thời dừng lại: “Thôi, lúc trước con cũng bị buộc bất đắc dĩ mới gả cho cậu ta, nếu cậu ta đuổi con đi thì đừng trở về nữa. Mẹ con chúng ta đều không có năng lực quản lý, thật sự không được thì giao quyền ra, hoặc là bán cổ phần đi!”
Trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn chua xót không thôi: “Không thể bán cổ phần, nếu ba tỉnh lại...”
Thịnh phu nhân cứng rằn cắt ngang lời Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Hạnh phúc của con quan trọng hơn công ty, cho dù ba con tỉnh lại thì ông ấy cũng sẽ làm như thế”
“Lúc trước tánh mạng cả nhà chúng ta bị Trần Văn Hưng khống chế, giờ đã khác, chúng ta có nhiều lựa chọn hơn, mẹ không muốn con vì Thịnh 'Thế mà bị nhốt trong một đoạn hôn nhân không hạnh phúc, vĩnh viễn không dám ngẩng đầu.”
Thịnh Hoàn Hoàn hít một hơi thật sâu, mạnh mẽ nói: “Mẹ, con đến công ty đi làm, tuyệt đối không thể giao quyền ra, cổ phần cũng không thể bán, con không muốn làm ba thất vọng nữa.”
“Hoàn Hoàn, mẹ hiểu tâm tình của con, nhưng dù con có đến công ty cũng không ngồi lên được vị trí kia, bọn họ sẽ để con bắt đầu từ tầng dưới cùng.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!