Người đàn ông bị đánh trúng kêu thảm thiết, thiết côn buông lỏng dung tay che lại đôi mắt bị thương.
Ánh mắt là chỗ yếu ớt nhất của con người, sau khi bị đánh trúng không mở ra được, hành động của cả người đều bị hạn chế.
Ngay sau đó lại truyền đến vài tiếng kêu thảm thiết.
Tốc độ bắn súng của Thịnh Hoàn Hoàn rất nhanh, những. người đó còn chưa kịp phản ứng, cô đã bản mấy phát, mắt, nách, háng, cổ tay phải, đều là mục tiêu cô.
Những chỗ này một khi bị bản trúng, trong khoảng thời gian ngắn không hoạt động lại được
Có Thịnh Hoàn Hoàn trợ giúp, Vincent rất nhanh lao ra khỏi vòng vây, đoạt lấy thiết côn bắt đầu phản kích, trong vài phút đã quật ngã hơn mười người.
Đám người bảo tiêu của Thịnh gia lúc này mới đứng dậy, gia nhập vào trận chiến.
Đúng lúc này, một người đàn ông đeo mặt nạ đen phát hiện ra Thịnh Hoàn Hoàn, anh ta bỏ lại đồng đội, vọt tới ban công chỗ cô đang đứng.
Thịnh Hoàn Hoàn phản ứng cũng nhanh, lập tức nhắm vào người đàn ông bản mấy phát.
Người đàn ông kia lăn vài vòng trên mặt đất, trốn dưới ban công.
Thịnh Hoàn Hoàn biết anh ta đang ở dưới chân cô, nhưng cách sàn nhà cô không thể nhìn thấy anh, như vậy khẩu súng trên tay cô sẽ trở thành phế vật.
Chỗ cô đang đứng ở trên lầu hai, độ cao không quá cao. Người đàn ông kia hiển nhiên đã trải qua huấn luyện đặc thù, lúc nào cũng sẽ leo lên, hoặc là nhảy dựng lên cướp đi súng của cô, đem cô kéo xuống.
Thịnh Hoàn Hoàn không muốn giăng co ở đây, cô muốn lên sân thượng.
Nhưng cô vừa đi, biệt thự liền thất thủ, cánh cửa sổ kia căn bản không ngăn được người đàn ông đeo mặt nạ, cho nên cô tuyệt đối không thể để anh ta đi lên.
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức ném súng xuống, cầm lấy giá hoa gỗ lim bên cạnh, chỉ cần anh ta dám nhảy lên, cô liền ném chậu hoa qua.
Nhưng cô quá khinh thường thân thủ của người đàn ông kia, khi cô ném giá hoa xuống, người đàn ông kia lại bắt được giá hoa, mượn sức của cô lên ban công.
Một mùi rượu phả vào mặt, ngay sau đó cổ của cô đã bị người ta bóp chặt.
Hết thảy phát sinh quá nhanh, quá trình chỉ trong một cái chớp mắt.
Trần Cường siết chặt cổ Thịnh Hoàn Hoàn, ngẩng mặt lên, hài lòng nhếch miệng, "Không hổ là đệ nhất danh viện, khuôn mặt nhỏ nhắn thật xinh đẹp, đáng giá.”
Dứt lời, anh ta siết cổ Thịnh Hoàn Hoàn, kéo cô vào trong phòng, ném cô lên giường, bắt đầu cởi dây thắt lưng.
Thịnh Hoàn Hoàn cực kỳ sợ hãi, lập tức xuống giường phóng ra cửa.
Trần Cường có vài phần kinh ngạc, tốc độ phản ứng của Thịnh Hoàn Hoàn khiến anh tabất ngờ, nhưng vậy thì sao, cô vẫn là con mồi trong tay anh ta, trốn không thoát.
Ngay trước khi Thịnh Hoàn Hoàn nhanh chóng nắm chặt cửa, Trần Cường kéo cô trở về, ném lên giường lần nữa, cũng giơ tay gỡ mặt nạ bảo hộ xuống.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!