Sau khi nói vài câu với Nam Tâm, Đường Dật liếc nhìn Thịnh Hoàn Hoàn một cái, cứ như không nhận ra cô, chỉ xoay người vào phòng.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Nam Tâm, Nam Tầm đẩy cô: “Đi thôi! Rất nhanh em có thể tung tăng nhảy nhót lại rồi”
Thịnh Hoàn Hoàn: “...”
Cô chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo Đường Dật vào. phòng, bên trong tràn ngập mùi thảo dược và nước sát trùng, đầy đủ các thiết bị chữa bệnh.
“Nằm xuống kia đi!" Đường Dật chỉ vào một cái giường giống như bàn giải phẫu.
Thịnh Hoàn Hoàn hơi nhăn mày, sau đó đi qua nằm xuống.
Đường Dật đeo bao tay vào, cầm đèn pin đi tới: “Mở miệng ra.”
Thịnh Hoàn Hoàn: “...”
Một lát sau, Đường Dật ném tăm bông đi: “Cổ họng hơi nhiễm trùng, ngậm vào.”
Nói xong lại đưa cho Thịnh Hoàn Hoàn một cây nhiệt kế và hỏi: “Phát sốt mấy ngày rồi, ban đầu có triệu chứng gì, nước tiểu có màu gì?”
Thịnh Hoàn Hoàn ngậm nhiệt kế, trên trán có một đám qua đen bay qua: “...
Nếu không phải người đàn ông trước mắt rất nghiêm túc, cô hoài nghỉ anh đang cố ý làm khó dễ mình.
“Hỏi cô đấy” Thấy cô không trả lời, Đường Dật duỗi tay kéo nhiệt kế khỏi miệng Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn chằm chằm Đường Dật: “Phát sốt ba ngày, không ho không sổ mũi, toàn thân đau nhức mất sức.”
Đường Dật gật gật đầu, lại nhét nhiệt kế vào miệng cô.
Lúc này trên đỉnh đầu Thịnh Hoàn Hoàn có một loạt hàng chữ cmn bay qua...
Cô khẳng định người này là cố ý.
Nhìn dáng vẻ Thịnh Hoàn Hoàn giận mà không dám nói gì, Đường Dật cảm thấy rất thú vị, ánh mắt dừng lại trên camera trong góc, cứ như đang nói “Không phải nói hung dữ không nghe lời sao, rõ ràng là một con thỏ trắng ngoan ngoãn im lặng mài”
Lăng Tiêu nhìn cô gái ngậm nhiệt kế, trừng mắt giận mà không dám nói gì, trong đầu đột nhiên thoáng hiện một hình ảnh rất tà ác, hắn bình tĩnh dời mắt đi, bên tai lại đỏ lên.
Thịnh Hoàn Hoàn sốt nhẹ 38.4 độ, Đường Dật nhìn nhìn rồi ném nhiệt kế và cả bao tay vào thùng rác.
Nhìn động tác của Đường Dật, Thịnh Hoàn Hoàn không thể nhịn được nữa: “Này, hình như anh rất có ý kiến với tôi, không phải anh là CP trong lời đồn với Lăng Tiêu đó chứ?”
Trước khi Lăng Thiên Vũ chưa xuất hiện, có người đồn rằng Lăng Tiêu là gay.
Đường Dật vừa nghe lời này thì dụng cụ trong tay “Đùng” một tiếng tan nát.
Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày: “Nhìn phản ứng của anh, là bị tôi nói trúng rồi à?”
Đường Dật: “...
Đây mà là thỏ trắng cái gì, rõ ràng là hồ ly hung dữ, còn rất gian xảo.
Lăng Tiêu ngồi trong phòng khách trên lầu nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói thế thì sắc mặt hơi quái lạ, sau đó trên đôi môi hồng nhạt nhiễm chút ý cười.
Hồi lâu không thấy Đường Dật trả lời, Thịnh Hoàn Hoàn thực sự có ảo giác đã vô tình vạch trần chân tướng: “Thật sự là tôi chặn đường của anh?”
Mãi đến khi Đường Dật đặt một ly thuốc đen nhánh trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn, cô mới kinh sợ: “Thực xin lỗi, tôi không phải cố ý muốn chia cắt hai người..."
Ngửi thấy mùi trung dược đặc biệt khó ngửi kia, Thịnh Hoàn Hoàn bắt đầu buồn nôn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!