Vừa nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn, Lăng Thiên Vũ lập tức bám dính tới, bàn tay nhỏ kéo kéo làn váy, đôi mắt trằng đen rõ ràng nhìn chăm chăm vào cô.
Thịnh Hoàn Hoàn xoa đầu cậu và hỏi: “Dì phải đi tham gia tiệc mừng thọ của một cụ bà, Thiên Vũ cũng muốn đi theo sao?”
Lăng Thiên Vũ gật đầu, lập tức lấy bàn vẽ ra và viết: “Hoàn Hoàn bị bệnh, Thiên Vũ bảo vệ Hoàn Hoàn”
Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ đến vừa rồi lúc cô trang điểm, cậu nhóc chạy vào, thấy cô đang làm gì thì tung ta tung tăng chạy ra, hóa ra cậu biết cô muốn ra ngoài nên đặc biệt đi thay quần áo.
Cún con làm người ta yêu thích như vậy, sao cô có thể nhẫn tâm từ chối?
“Vậy chúng ta cùng đi đi, bà nhìn thấy Thiên Vũ thì nhất định sẽ rất vui.”
Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi nhớ đến bà lão. hiền từ kia, lần đó trong bữa tiệc sinh nhật của Lăng Thiên Vũ, mẹ con Trần Do Mỹ muốn hủy hoại thanh danh của cô, bà ấy muốn nói chuyện thay cho cô, lại bị Lăng lão thái thái chặn ngang.
Người này chính là Đường lão thái thái, bà nội của Đường Nguyên Minh.
Hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn muốn tự lái xe, vì thế đến gara chọn một chiếc Ferrari màu đỏ, dẫn Lăng Thiên Vũ rời khỏi Lăng gia.
Không bao lâu sau, Thịnh Hoàn Hoàn phát hiện phía sau có một chiếc xe đi theo cô, cô biết người nọ là Vinson, cảm giác thực an tâm.
Đường gia.
Trong phòng ngủ chính lầu 3, trong gian phòng trang nghiêm sa hoa, một người đàn ông cao lớn đang đứng trước cửa sổ sát đất, anh đang quan sát buổi tiệc dưới lầu, nhìn đám trai gái kia, anh nheo. mắt rồi hít sâu vào một ngụm khói thuốc.
'Trong phòng đã là sương khói lượn lờ, hình dáng người đàn ông dưới ánh đèn hoàn mỹ như tác phẩm do thượng đế điêu khắc tỉ mỉ, đặc biệt làm người ta chú ý là sự kiệt ngạo bướng bỉnh tỏa ra từ trên người anh, trong sự ngông cuồng ấy mang theo vài phần tà khí, làm người ta vừa yêu vừa hận, muốn ngừng mà không được.
Người đàn ông này là Đường Nguyên Minh đêm đó nghe điện thoại rồi vội vàng rời đi.
Lúc này, anh đang nâng di động lên đặt ở bên tai.
Chỉ nghe người trong di động nói mấy câu liền kết thúc cuộc trò chuyện lần này, sau đó dụi tắt điếu thuốc trong tay, xoay người đi vào phòng tăm.
Khi đi ra, Đường Nguyên Minh đã thay quần áo, trên người đã không ngửi thấy chút mùi nicotin nào.
Đường lão thái thái có hai đứa con, con trai cả Đường Thăng Văn làm chính trị có địa vị cao, con thứ Đường Thắng Võ theo đường kinh doanh, có vị trí rất quan trọng trong giới thương nghiệp ở Hải Thành.
Đường Nguyên Minh là con của Đường Thắng Văn, cũng là cháu cả của Đường gia, mà Đường Thắng Võ đã qua năm mươi tuổi mà vẫn chưa lập gia đình.