Sau khi Lam Nhan bị đưa đi, quản gia Bạch bước vào báo cáo: "Ông chủ, Vương Vận Thi đến, nói là muốn giải thích chuyện tối qua với ông chủ."
Lúc này, Lăng Tiêu đang quay lưng về phía cửa, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Anh lạnh lùng nói, đầu cũng lười quay lại: "Bảo cô ta cút."
Quản gia Bạch ngẩn người, thở dài rồi đi ra ngoài.
Tại nhà họ Thịnh.
Hôm đó, Thịnh Hoàn Hoàn đã yêu cầu Trần Anh Kiệt tìm người, mãi đến hôm nay hắn mới đưa người đến gặp cô: "Đây là đàn em của tôi, Hà Vinh, nhà vô địch tán thủ, là tay súng cừ khôi, còn rất thông minh."
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn người đàn ông trước mặt, tướng mạo đàng hoàng, có chút quen mắt nhưng nhất thời không nhớ ra đã gặp ở đâu, bèn hỏi: "Chúng ta đã gặp nhau bao giờ chưa?”
Hà Vinh không hề giấu giếm, thản nhiên nói: "Đúng là đã từng gặp vài lần. Ngày Lăng Hoa Thanh ra tù, cô còn bắn tôi một phát súng."
Thịnh Hoàn Hoàn nhớ lại vụ nổ súng hôm đó, cô đúng là đã bản trúng một người, hơn nữa người đó còn định phản kích, may mà Lăng Tiêu kịp thời ứng cứu, người đàn ông đó mới trượt xuống lề đường. Đột nhiên, mắt Thịnh Hoàn Hoàn nheo lại: Là anh?"
Đồng thời, Thịnh Hoàn Hoàn cũng nhớ ra tại sao lại thấy Hà Vinh quen mặt. Cô đã gặp anh ta ở bệnh viện, hôm đó ở biệt thự trên núi cũng thấy mặt anh ta, anh ta là vệ sĩ bên cạnh Lăng Hoa Thanh.
Không đúng, nói chính xác hơn thì anh ta là người nằm vùng bên cạnh Lăng Hoa Thanh, mục đích là để giết ông ta. Vụ nổ súng ở bệnh viện, Lam Nhan đỡ đạn cho Lăng Hoa Thanh, chắc chắn cũng có liên quan đến Hà Vinh.
"Anh là người của ai?" Thịnh Hoàn Hoàn hỏi.
Hà Vinh thành thật giải thích: "Trước đây tôi nghe lệnh của An Lan, vì bà ấy có ơn với tôi, hơn nữa bà ấy trả công rất hào phóng."
Vậy ra anh ta là nội gián do An Lan cài bên cạnh Lăng Hoa Thanh. Có thể nằm vùng dưới mí mắt Lăng Hoa Thanh lâu như vậy, nếu không có đầu óc thông minh, tâm tư tỉ mỉ và bản lĩnh hơn người thì không thể làm được.
Nhưng một người như vậy, tại sao lại đến bên cạnh cô?
Ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn lập tức trở nên sắc bén: "Anh nên đi tìm Lăng Tiêu thì hợp hơn đấy."
'Theo Lăng Tiêu, chắc chắn sẽ tốt hơn theo cô rất nhiều, chuyện đó ai cũng biết.
Hà Vinh lắc đầu nói: 'Bên cạnh anh ta có rất nhiều người có thể dùng, không ai kém tôi, hơn nữa, với những việc tôi đã làm trước đây, anh ta không thể nào trọng dụng tôi. Nhưng đi theo cô thì mọi chuyện sẽ khác."
Đúng là bên cạnh Thịnh Hoàn Hoàn đang rất thiếu người. Nhưng nói thật, cô không muốn một người có liên quan đến nhà họ Lăng, một là sợ Hà Vinh do Lăng Tiêu cài vào, hai là sợ sau này xảy ra chuyện gì thì khó giải thích.
Dường như hiểu được nỗi lo của Thịnh Hoàn Hoàn, Hà Vinh nhếch môi, giải thích với cô: "Thật ra cô không cần phải lo lắng quá nhiều. Trước đây tôi luôn theo An Lan ở ngoài thành phố, trở về thì năm vùng bên cạnh Lăng Hoa Thanh, hầu như không giao lưu gì với Lăng Tiêu. Sau khi An Lan chết, tôi cũng lập tức rời đi."
Trần Anh Kiệt gật đầu với Thịnh Hoàn Hoàn, thay đàn em hắn cam kết, tất cả những gì Hà Vinh nói đều là thật, điều này cũng chứng tỏ Trần Anh Kiệt rất tin vào nhân phẩm của Hà Vinh.
Hà Vinh tiếp tục nói: “Hoàn Hoàn, chuyện bây giờ cô cần cân nhắc không phải là mối quan hệ trước đây của tôi với nhà họ Lăng, mà là việc cô có bằng lòng bỏ ra một số tiền lớn để nuôi tôi và đám anh em dưới trướng tôi hay không."
Đám anh em? Không chỉ có một mình anh ta? Thịnh Hoàn Hoàn ra hiệu cho Hà Vinh tiếp tục nói.
"Sau khi An Lan chết, người của bà ấy có một phần tự nguyện đi theo tôi. Tôi phải lo cho đám anh em đó, tìm cho họ một chủ mới chịu chỉ, để họ không phải sống trong nghèo đói, lo sợ. Nếu có thể làm việc đàng hoàng, ai lại muốn sống mãi trong bóng tối chứ? Đây cũng là lý do tại sao tôi chọn cô mà không chọn Lăng Tiêu."
Theo Thịnh Hoàn Hoàn, tuy không có nhiều cơ hội thể hiện bản thân, nhưng lại được sống yên ổn, không phải làm nhiều chuyện đẫm máu, dơ bẩn.
Hơn nữa, Hà Vinh cảm thấy thành tựu của Thịnh Hoàn Hoàn trong tương lai chắc chắn không chỉ dừng lại ở đây.
Những lời này của Hà Vinh khiến Thịnh Hoàn Hoàn động lòng, bởi vì cô đang thật sự thiếu người, nhất là những người có thể làm được việc như Hà Vinh.
Cô im lặng một lúc, đứng dậy lấy một cuốn sổ đưa cho Hà Vinh: "Anh hãy viết thông tin chỉ tiết của những người anh em đó vào đây, rồi báo giá cho tôi, tôi sẽ xem có đáng giá hay không."
Cô không phải nhà từ thiện, không nuôi kẻ vô dụng.
Hơn nữa, tuy cô không yêu cầu bọn họ có
lịch hoàn toàn trong sạch, nhưng ít nhất cũng phải nằm trong phạm vi mà cô chấp nhận được. Cô không muốn nuôi ong tay áo.
Hà Vinh cũng rất sảng khoái, anh ta viết thông tin của tám người, bao gồm cả anh ta, còn ghi chú sở trường của từng người, cuối cùng viết một dãy số.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn dãy số đó, mỉm cười: "Đây không phải số tiền nhỏ."
Hà Vinh cười đầy tự tin: "Nhưng tuyệt đối xứng đáng."
"Hai ngày nữa tôi sẽ trả lời anh." Thịnh Hoàn Hoàn đáp lại rất dứt khoát.
Hà Vinh gật đầu: 'Vậy tôi đợi điện thoại của cô."
Sau khi Hà Vinh rời đi, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Trần Anh Kiệt, hắn lấy ra một xấp tài liệu đưa cho cô, chính là thông tin cá nhân của tám người bên phía Hà Vinh.
Trần Anh Kiệt nói: "Tám người này, mỗi người đều có sở trường riêng, trước. đây họ đều theo An Lan, hơn nữa, Lăng Tiêu không hề biết sự tồn tại của nhóm người đó, anh ta vẫn luôn cho rằng đó là đám trai bao được An Lan nuôi."
An Lan cứ cách một khoảng thời gian sẽ thay đổi người đàn ông bên cạnh, Lăng Tiêu chỉ đưa tiền cho An Lan ăn chơi, không muốn hỏi han nhiều về những "mối tình" đó.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!