Chương 672
Hạng Chí Viễn lấy lại tinh thần, anh lập tức buông cô bé ra.
Hạng Diêu Linh chu cái miệng nhỏ nhắn, có chút hờn giận nhìn anh. Sau đó cô bé giơ cao bàn tay nhỏ bé của mình lên, non nớt ngây thơ nói: "Thổi thổi, thổi thì sẽ không đau nữa"
Cô bé muốn anh thổi giúp cô bé.
"Sau này không được gọi An Vũ Dương là ba nữa! Chú mới là ba con!" Hạng Chí Viễn nhìn chằm chằm cô bé, anh nói, cố gắng hết sức kiềm nén cơn giận trong lòng mình.
Người phụ nữ đó... thế nào lại để cho con gái anh gọi cái tên mùi chết tiệt đó là ba! Cô điên rồi sao?
"Ba An chính là ba An. Hạng Diêu Linh khăng khăng nói. "Anh ta không phải ba con!"
"Là ba con!" Hạng Diêu Linh theo lý lẽ mà tranh luận: "Bà ngoại nói, con là do mẹ và ba An sinh ra."
"Nói bậy nói bại”
Một câu này, Hạng Chí Viễn gần như là điên cuồng rống lên từ trong cổ họng, anh chợt đứng thẳng người dậy, con ngươi đen láy nhìn chằm chăm cô bé, gân xanh trên trán cũng nổi lên.
An Vũ Dương.
Cái tên mù chết tiệt anh ta là cái thá gì!
Hạng Diêu Linh đứng đó, cô bé có chút ngạc nhiên nhìn khuôn mặt đầy giận dữ của Hạng Chí Viễn, cô bé sợ hãi thu tay lại, xoay người đi ra ngoài, nhỏ giọng nói: "Cháu muốn đi, cháu muốn về nhà"
"Không được đi!" Anh mới là ba cô bé, cô bé đi đâu, đi đến bên cạnh cái tên mù chết tiệt thối tha đó sao? "Không được đi!" Anh mới là ba cô bé, cô bé đi đâu, đi đến bên cạnh cái tên mù chết tiệt thối tha đó sao?
Hạng Diêu Linh bị anh la cho giật bản mình, cô bé đứng không vững ngã ngồi trên đất, khuôn mặt nhỏ nhắn hoảng sợ nhìn anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!