Chương 646
Người đàn ông có thể được gọi là anh trai xinh đẹp, Giang Ninh Phiến dĩ nhiên sẽ không nghĩ đến khả năng thứ hai nào.
Hạng Chí Viễn.
Anh lại còn tết bím tóc cho Hạng Diêu Linh, dưới tình cảnh không biết Hạng Diêu Linh là con gái của mình, tết bím tóc cho cô bé.
Ngực Giang Ninh Phiến chấn động thật mạnh, vững vàng mà lái xe, nói: “Không được gọi anh trai, phải gọi là chú.”
“Không, anh trai.”
Hạng Diêu Linh kiên trì.
“Vậy có phải con rất thích chú ấy đúng không?” Giang Ninh Phiến hỏi.
Hạng Diêu Linh lập tức bị cô dắt mũi: “Đúng ạ, Chuông Nhỏ rất thích chú, chú cũng thích Chuông Nhỏ lắm.”
Thích sao, thích thì tốt.
Cô biết, Hạng Diêu Linh là một đứa trẻ làm cho người khác rất khó mà không thích, cô cũng chưa từng cố tình dạy dỗ Hạng Diêu Linh, là đứa nhỏ này không cần người lớn nhọc lòng, trước giờ chưa từng trở thành gánh nặng của cô.
Sau khi Giang Ninh Phiến nghe thấy ghế sau vang lên tiếng động, cô nhìn về phía kính chiếu hậu, chỉ thấy Hạng Diêu Linh giơ chân nhỏ, tay nhỏ muốn bắt lấy chân nhỏ, nhưng bị ghế an toàn níu lại không bắt được, trên khuôn mặt nhỏ cực kỳ rối rắm.
“Con muốn làm gì?”
Giang Ninh Phiến hỏi.
“Đưa giày nhỏ anh trai, anh trai rất thích giày nhỏ của con.” Hạng Diêu Linh nghiêm trang mà nói.
“Gọi chú.”
“Không, anh trai.”
“Con còn gọi anh trai nữa, mẹ sẽ không cho con nói chuyện với anh ta.” Giang Ninh Phiến lôi ra đòn sát thủ, Hạng Diêu Linh sợ nhất là người khác không nói chuyện với cô bé.
Hạng Diêu Linh rối rắm mà nghĩ ngợi, thỏa hiệp mà nói: “Vâng ạ. Mẹ, con còn được chơi với chú nữa không?”