Chương 595
Giang Ninh Phiến nói, đạn trong khẩu súng kia của cô chỉ còn hai viên.
Không đủ, không thể nào đủ.
“Còn.”
Cô Minh Thành ném cho cô một khẩu súng, đồng thời, có gã áo đen phát hiện bọn họ, lập tức nổ súng về phía hai người.
Giang Ninh Phiến không màng tất cả mà lái xe lên trên mặt cỏ, đột ngột quay nhanh một cái, mở cửa sổ xe ra, một tay cầm súng bắn ra bên ngoài.
“Bằng, bằng, bằng.”
Trong đêm đen, toàn là tiếng súng.
Cô Minh Thành nhìn Giang Ninh Phiến một tay nhanh chóng mà xoay vô lăng, dùng xe để yểm hộ, xoay tròn nhiều vòng, một tay cầm súng bắn vào đối phương.
Một đám người đồ đen theo tiếng mà ngã xuống.
Hai con ngươi bình tĩnh của Giang Ninh Phiến xuất hiện sự độc ác.
Cô Minh Thành ngồi ở phía sau nhìn mà choáng váng.
Hai năm không gặp, chị Ninh Phiến đúng là mẹ nó càng ngày càng mạnh, xe mà cũng có thể lái được như vậy.
Súng khá nặng, Giang Ninh Phiến hành động như vậy quá tốn sức, trên gương mặt xinh đẹp dần dần chảy ra mồ hôi.
“Cô Minh Thành, hai tay anh đều hỏng hết rồi à?”
Giang Ninh Phiến hét, dùng sức mà xoay vô lăng, trên chân phanh lại, chân ga, phanh gấp, chân ga, khiến cho xe không ngừng quay thành những góc khác nhau, khiến cho bọn mặc đồ đen không tìm được đúng hướng mà bắn.
“Hả? À à!”
Nghe vậy, Cô Minh Thành lúc bấy giờ mới phản ứng lại, cầm lấy một khẩu súng, ấn cửa sổ xe xuống bắt đầu bắn ra bên ngoài.
Sau rặng cây, một bóng người màu đen nhảy ra, một cước đá bay gã đồ đen, thân thủ nhanh nhẹn mà cướp lấy súng, ngay sau đó dứt khoát lưu loát mà bắn vào đầu đối phương.
Là Hạng Chí Viễn.
Anh biết có người tới cứu mình.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!