Chương 480
“Cái con nhỏ này.” Hạ Tư Duệ giơ roi đánh lên bả vai cô, nhưng khi đánh lại dùng lực rất nhẹ: “Cô nói xem, thật là vẫn không có chút hy vọng nào vào cô cả, suốt ngày chỉ biết khóc với lóc.”
Lúc trước nào có như vậy đâu, đúng là càng sống càng thụt lùi.
Giang Ninh Phiến lắc đầu, nước mắt vẫn không ngừng rơi xuống.
“Cái con nhỏ này.” Hạ Tư Duệ giơ roi đánh lên bả vai cô, nhưng khi đánh lại dùng lực rất nhẹ: “Cô nói xem, thật là vẫn không có chút hy vọng nào vào cô cả, suốt ngày chỉ biết khóc với lóc.”
Lúc trước nào có như vậy đâu, đúng là càng sống càng thụt lùi.
“…”
Giang Ninh Phiến đưa tay quệt những giọt nước mắt đang lăn dài trên má, nhưng càng lau thì nước mắt chảy ra lại càng nhiều, không có cách nào kiềm lại được.
“Còn khóc nữa à, một mình lăn lộn ở bên ngoài bao nhiêu năm nay cuối cùng chỉ học được khóc lóc thôi hả?” Hạ Tư Duệ tức giận ném roi đi: “Trong bếp còn cháo đó, muốn ăn thì tự đi mà lấy.”
“…”
Giang Ninh Phiến ngạc nhiên nhìn bà ấy, hơi khó tin hỏi lại: “Mẹ…còn nấu cháo cho con nữa ạ?”
Giang Ninh Phiến ngạc nhiên nhìn bà ấy, hơi khó tin hỏi lại: “Mẹ…còn nấu cháo cho con nữa ạ?”
Trước giờ Hạ Tư Duệ vốn không hề chào đón cô.
Mỗi lần cô đến thăm, Hạ Tư Duệ chỉ một lòng muốn đánh cô đến khi nào rời đi mới thôi.
Thì ra…nước mắt chính là vũ khí dùng để đối phó với mẹ.
“Không muốn ăn thì mau biến đi, đừng có ở đây khóc lóc thảm thiết với tôi như vậy.”
“Con ăn mà.”
Giang Ninh Phiến vội vàng đáp, nhanh chóng đứng dậy, nhưng lúc đứng lên có hơi gấp gáp, đầu óc bỗng trở nên choáng váng.
Trước mắt Giang NInh Phiến tối sầm, cả người té nhào.
Cơn mê man qua đi.
“Tôi muốn đánh cho nó tỉnh lại.”
“Này cô ơi, cô không thể làm vậy được ạ.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!