Cô Minh Thành dập một chồng tài liệu vào trong tay cô, hung dữ mã nôi.
Tay cầm chén nước của Giang Ninh Phiến lác nhẹ, rũ mát nhìn vẽ phia tái liệu trong tay, bẽn trẽn là tư liệu, địa chi, sò điện thoại cúa mỗi một nhà thiết kế ớ Paris…
Bẻn trẽn viết rất rõ rãng, chỉ cần một cú điện thoại, đối phương sẽ lập tức chuyến quần áo qua đường hàng không tới.
Muốn bất kỳ kiếu thiết kế nào, cũng chỉ việc yêu cầu, họ chấc chân sẽ lãm theo.
“Còn cá cái này!”
Cô Minh Thành lại đập một chồng tài liệu vào trong lòng cô: “Hãng siêu thị quy mõ lởn nãy sẽ cung cấp nguyên liệu nấu ăn tươi mới cá đời cho chị mỗi ngày, ngày nào cũng sẽ đưa tới cửa cho chị!”
Giang Ninh Phiến cúi đầu nhìn tài liệu trong tay, cám giác trái tim như đang bị thứ gì đó siết chặt.
Đau không thề tà.
Hạng Chi Viền, thật sự đang sắp đặt cho những chuyện sau này…
“Đây là giấy tờ bất động sàn, chìa khóa xe thế thao, cậu Hạng còn gửi một khoản tiền váo trong tải khoán tiết kiệm của chị!” Cô Minh Thành lấy một cái túi lớn từ trong tay đàn em đứng ở bên cạnh qua, bên trong đựng một đổng thứ.
Toán bộ đẽu ném về phía cõ.
Giang Ninh Phiến không phòng bị. trên tay còn cầm cốc nước, bị nhiều đồ ném tởi như vậy, nưởc xối hết lẻn trẽn người, quăn áo đều bị ướt.
“Cậu Hạng nói chị chưổng mầt tiên bấn của anh ấy. nhưng anh ấy côn chưa kịp kiếm ra tiền gi sạch sẽ, mong chị nhận lấy cho!” Cô Minh Thành truyền đạt lời nói xong, căm hận mà trừng mát nhìn cô.
Hai tay Giang Ninh Phiến ôm một đống đồ này, ngón tay khe khẽ run lên.
Hạng Chi Viền…
Anh sẽ không sâp đặt hậu sự cúa mình quá chu toàn như vậy chứ.
Lã muốn cõ khó chịu chết sao?
“Chúng ta đi!” cỏ Minh Thành quát to một tiếng, dẫn theo đám dàn em rời di.
Giang Ninh Phiến im lặng từ đầu đến cuối, cô không biết minh nên nói những gì, còn có thể nói dược gì dó…
Gác đồ đạc qua một bẽn, Giang Ninh Phiến đi tôi đóng cửa.
Cỏ Minh Thành đứng yên ớ cứa quay lưng lại VÓI cỏ.
Giang Ninh Phiến nhìn mái tóc ngán màu bạc của anh ta, lại hạ mát xuống nhìn vẽ phía năm tay siết chặt cùa anh ta.
“Cỏ Minh Thành, anh muốn đánh thi cử đánh đi, tỏi sẽ không đánh trả.”
Giang Ninh Phiến thản nhiên mà nổi.
Cỏ biết Cỏ Minh Thảnh hặn cỏ, hận cỏ hủy hoại Hạng chi Viễn…
Mà Cô, đúng lúc cũng cần mấy bạt tai đế làm cho bản thân thoải mải một chút.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!