Giang Ninh Phiến dựa vão anh, khó chịu đến mửc có câm giác như thân thế cũng không phải lã của mình.
Gió trên sân thượng rất lớn, mái tóc dài của Giang Ninh Phiến bị thổi đến mức bay loạn, liên tục bay vào trên người Hạng Chí Viền.
Anh ôm cô, cách nơi này chưa tới một mét, là thành phố như nước cháy, là tự do vô biên…
Nhung anh tinh nguyện bị giam càm ở chồ nãy.
Không bước ra khỏi đây dù chỉ một mét.
Mấy ngày sau đó.
Hạng Chí Viễn lại bám lấy Giang Ninh Phiến dặn dò rất nhiều rất nhiều, thậm chí ngay cả sắp đặt món ăn mỗi tuần cũng phải chuấn bị tốt cho cô.
Giang Ninh Phiến có cám giác như trẽn vai minh cố một ngọn núi đè nặng.
Môi khi lúc Hạng Chí Viên dặn dò chuyện sau này, cô đêu câm thây bản thân hít thờ không thõng đến mức gần như muốn chết.
Dần dần, cô cũng không dám gặp lại Hạng Chí Viên.
Cỏ không chịu được nối mổi một chuyện mả anh dặn dò…
Từ thang máy đi ra, Giang Ninh Phiến trờ lại chung cư của mình, dạ dày dâng lẻn cảm giác không thoải mái, chua xót đến mức buòn nỏn…
Thân thế gặp phải mấy bệnh lặt vặt, cô cũng không rảnh mà lo tới.
Giang Ninh Phiến vừa mới đấy cứa chung cư ra, chi thấy bén trong vốn bị đố ngã lộn xộn đã được sâp xếp gọn gàng, lại trớ về như lúc ban đầu.
Chắc chân An Vũ Dưong đă cử ngưỏi tới đây.
Giang Ninh Phiến đang định đi vào, phía sau lại vang lên một loạt tiếng bước chân đồng đều, cô quay đầu lại.
Chỉ thấy Cỗ Minh Thành dân theo mấy chục người chen vảo trong hành lang chặt như nêm, người não cũng õm một cái thùng giấy to…
Cỏ Minh Thành cũng ôm một thùng giấy, trẽn khuốn mặt toàn lã cảm hận, trừng mât nhìn cõ châm chằm.
Giống như hận không thế án thịt cô, uống máu cô vậy.
Giang Ninh Phiến yên lặng mã nhin anh ta.
Nhìn tinh hĩnh này, cỏ lẽ chung cư cúa cỏ sẽ lại bị phá húy thêm lần nữa rồi.
Có phải cô không hợp ờtâng cao nhất không nhi, phong thủy không ốn lâm thi phái…
Giang Ninh Phiến thu lại ánh mát, đi tháng vào, cửa không khóa, để kệ cho bọn họ đi vào.
“Rầm. Rãm. Rầm.”
Một đám thùng giấy to bị đặt vào trong nhà cô, một đám cấp dưới nối đuôi nhau mà vào, không ngừng mạnh mè chất thùng giấy vào trong chung cư cúa cỏ.
Rất nhanh, nhà cô đă bị một đống thùng giấy lấp đăy.
“Anh làm gl vậyr
Giang Ninh Phiến rõt cho minh một chán nưởc, lạnh nhạt mả nhìn về phía Cô Minh Thành ớ bên cạnh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!