Màn hình phát sóng toàn bộ tình hình của các con phố gần khách sạn Đế Quốc, ngay sau đó, tất cả hình ảnh giám sát cơ sớ vật chất bên trong khách sạn Đế Quốc đều xuất hiện trên màn hình…
Hàng nghìn khách mời trong sảnh tiệc đang trò chuyện, không ai phát hiện rằng họ đang bị theo dồi.
“Thượng tướng, cậu An đã tung một cái lưới lớn, sau khi bát
được Hạng Chí Viễn, toàn bộ Đông Nam Á có thế yên ốn ít nhất mười năm.” Người điều khiến màn hình giám sát nói.
Một ông già mặc quân phục đứng trước màn hình, cười nói: “An Vũ Dương không hề thua kém ba mình.”
“Đúng vậy, tố chức AN của cậu An là một tố chức chống xã hội đen còn mạnh hơn cả cảnh sát.”
“Thời gian hành động dự kiến là chín giờ tối, mọi người chuấn bị sẵn sàng, chờ khách khứa ra về sẽ hành động ngay!”
Ông già mặc quân phục cầm bộ đàm đưa lên miệng dõng dạc truyền lệnh.
Lễ đính hôn của Hạng Chí Viễn có rất nhiều nhân vật tai to mặt lớn của hai giới hắc bạch tham dự, đến khi khách khứa tan hết mới bát người được.
“Thượng tướng, đây là cuộc vây bát có quy mô lớn nhất trong nước, nếu như Hạng Chí Viễn chạy thoát, có thế phải mất mấy chục năm nữa mới bát được anh ta.”
Hạng Chí Viễn đâu dễ bị bắt như vậy.
Nếu không, cái danh hiệu thần thoại Đông Nam Á của anh sẽ chỉ là cái danh hão.
“Yên tâm đi, một đặc vụ ngầm đã lẻn vào để khống chế Hạng Chí Viễn.”
ông già cười nói, dường như đã cầm chắc bàn thắng: “Lần này liên thủ với AN bát Hạng Chí Viền, tài sản của Địa Ngục Thiên ít nhất có thể khiến quốc gia không phải lo láng về quân nhu trong vòng hai mươi năm.”
“Đặc vụ ngầm? Ai cơ?”
“Con gái nhà họ Giang, Giang Ninh Phiến.”
Phòng nghỉ, ánh nắng từ bên ngoài chiếu qua khung cửa số, rơi xuống chậu hoa hồng tím trên bậu cửa số.
Màu sắc rực rỡ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!