Hạng Chí Viền bị váy quanh ở giữa sâc mặt càng lúc càng trầm, càng lúc càng khó coi, đôi mắt đậm màu trà nên sâu thầm, phủ kín khói mù.
Cỗ Minh Thành đuối tới kịp thấy thế vội vàng cắm đám đàn em dẫn theo vào trong, mờ ra một lối đi, vẻ mặt tươi cười nói: “Trước hết mời mọi người ngôi vào chồ, buối lê đính hôn sáp bát đầu rồi.”
“Phái rồi, cậu Hạng, sao không thấy khách sạn treo ánh của cô dâu nhỉ? Cậu Hạng cũng giấu cô dảu kỹ quá đó.” Có người cười nói.
Mọi người đồng loạt tán thành: “Đúng vậy, cô dâu ớ đâu?”
Hạng Chí Viễn lạnh mặt đi về phía trước, cho đến khi tởi bên cạnh sân khấu.
Xung quanh sân khấu toàn là màn hình led, lúc này đang phát hình ánh vỏ số cánh hoa hồng màu tím đang tung bay, từ trần nhà đến sàn nhà toàn là cánh hoa bay lả tả.
Hợp lại thảnh một biến trời màu tim.
Chính giữa đại sảnh, treo bốn hộp thủy tinh đựng đây formalin, giữa bầu không khí cực kỳ xa hoa, lãng mạn, lại có vẻ rất kỳ lạ.
Thời gian trôi qua từng giãy từng phút.
Mọi người đêu bầt đâu cảm thây không ồn.
Thời gian tiến hành buối lế đã qua, nhưng lại không có ai tuyên bố bât đầu buối lề, ngoại trừ rượu ngoại đât đỏ, cũng không có đồ ăn bưng lên…
Hạng Chí Viên đứng ở bên cạnh sân khấu, quay lưng về phía mọi người.
Tâm mât của anh dừng ở trẽn sản khấu xa hoa, nhỉn cánh hoa hồng bay xuống đây trời như tuyết rơi, chậm rãi xoay dịch nhân cưới của mình.
Cô Minh Thành canh giữ ở bên cạnh, đã sớm tuyệt vọng.
Buối lễ đính hôn đã qua nửa tiếng, tiếng bàn tán xôn xao trong đại sánh càng lúc càng lớn, như hận khỏng thế lật tung khách sạn Đế Quốc.
Ánh mắt của Hạng Chí Viên dần dần trở nên lạnh lẽo, chiếc nhẫn màu đen ở trên ngón trỏ vì được xoay dịch mà đầu hồ ly khâc trẽn nhẫn tóa ra ánh sáng sắc bén.
“Dần mấy người tới.” Hạng Chí Viến lạnh lùng mở miệng.
Anh không đợi nữa.
“Vâng, cậu Hạng.” Cô Minh Thành nghe lệnh, quay đầu ra lệnh cho đàn em phía sau: “Kéo hết đám người giáo sư Giang lên đây.”
Buổi lề đinh hôn sẽ trở thành buổi triến lãm nội tạng.
“Rầm…”
Cô Minh Thành vừa nói dứt câu, cứa lớn màu vàng đang đóng chặt ờ đại sánh đột nhiên bị ai đó dùng sửc phả mở…
Khung cảnh trong sảnh lớn rất ồn ào, nhưng tiếng phá cửa kia lại cực kỳ vang dội.
Trong phút chốc trở nên yèn tĩnh.
Tất cả mọi người quay đẫu nhìn lại.
Hạng Chí Viễn đang nhìn màn hình led lớn, nghe thấy tiếng phá cửa thật mạnh kia, khuôn mặt tuấn tú lạnh nhạt, ảm u, đỏi mât u ảm không rõ.
Nhăn cưới trên tay anh tỏa ra ánh sáng lạnh.
“Cậu Hạng, cỏ Giang tới, đang ở bẽn ngoài khách sạn!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!