Làm chuyện chủ động mà trước giờ cô chưa từng làm. Hình xăm bât mât trước ngực anh, là khắc tên cúa cô.
Hạng Chí Viễn mặc cô tuỳ ý cởi nút áo của mình, giọng khàn đi, mang theo vẻ không dám tin, giọng nói khêu gợi vang lèn rất khẽ: “Tiêm Tiêm, nói cho tôi biết, tôi đã giam cầm được trái tim của em chưa?”
Anh hỏi cấn thận vô cùng.
Hoàn toàn chầng dám xác nhận.
Giang Ninh Phiến nhìn gương mặt đẹp trai của anh rồi vòng hai tay qua cổ kéo anh lại gần mình, chăm chú nhìn gương mặt ngày càng gần của anh, dâng nụ hôn của mình lên…
Cô không thế cho anh đáp án.
Nhưng vào lúc này, cô dùng chính hành động của mình đê’ nói cho anh biết.
Hạng Chí Viền không hỏi thêm gì nữa, anh phủ môi mình lên môi cô, đối khách thành chủ…
Anh mạnh mẽ như vũ bão mà cướp đoạt mọi thứ của cô.
Cơn kích tình qua đi, cơn buồn ngủ ngày càng cách xa bọn họ.
Hạng Chí Viễn ngồi ờ đầu giường, đôi mắt mang theo ý cười nhìn Giang Ninh Phiến đang ngồi bên cạnh xử lý miệng vết thương của anh.
Giang Ninh Phiến đang tập trung thì thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng cười ngốc nghếch như một đứa trẻ ấu trĩ phát ra từ Hạng Trí Viễn, chẳng giống anh chút nào…
Giang Ninh Phiến dùng băng gạc quấn tay anh lại.
Cô đã từng học qua điều dưỡng, làm y tá nhỏ thì vẫn dư dả.
“Anh cười gì đó?” Nghe thấy tiếng cười của anh, Giang Ninh Phiến không nhịn được hỏi, ánh mắt mang theo vẻ dịu dàng hiếm thấy.
“Không biết nữa, cứ muốn cười vậy đỏ.”
Hạng Chí Viễn cười nói, vươn tay vuốt ve gương mặt cô.
Giang Ninh Phiến không chống cự, đưa mặt dán vào bàn tay ấm áp cúa anh, cảm nhận đường vân trên bàn tay của anh, băng bó cho xong tay phải của anh.
Tay của Hạng Chí Viễn bị quấn đến mức chỉ lộ ra năm ngón tay, cả bàn tay đều bị băng gạc bao phủ.
“Chăm sóc tốt lắm, đáng được trả tiền boa.” Hạng Chí Viền nhìn tay của mình.
Anh hiếm khi được hộ lý chăm sóc cẩn thận như vậy.
“Vậy lấy ra đây.”
Giang Ninh Phiến vươn tay về phía anh, nở một nụ cười dịu dàng, khoé môi cong lên thành một vòng cung xinh đẹp và trong sáng.
Hạng Chí Viễn dứt khoát cúi đầu xuống hôn lên lòng bàn tay của cô.
“Dơ, tôi dùng nước khử trùng rửa tay đó.” Gianh Ninh Phiến vội rụt tay về.