Giang Ninh Phiến không nói lên lời.
Trong thế giới của Hạng Chí Viễn, chưa từng có quan niệm tính mạng bình đẳng.
Cấn thận như vậy…
Giống như che chở báu vật trong lòng bàn tay
Đếm ngược thời gian lễ đính hôn diễn ra…
Mục Thanh Linh chậm chạp không đưa mê hương tới, cứ nói bóng nói gió hỏi tin tức của Hạng Chí Viễn, ở trước mặt Hạng Chí Viễn thì tỏ ra yêu thích đến khác thường.
Giang Ninh Phiến cảm thấy mình sắp thua.
Thật sự cỏ không ngờ trước đây Mục Thanh Linh vì An Vũ Dương đấu với cô thành như thế, vậy
mà nói thay lòng là thay lòng…
Nhưng nghĩ lại, chẳng phải cô cũng vậy sao.
Trước đây rơi bao nhiêu nước mắt vì An Vũ Dương, bây giờ nghĩ đến tên này tim cũng không còn đau nữa.
Hạng Chí Viễn, thật là một người đàn ông đáng sợ.
Phòng khách nguy nga lộng lẫy, những ngọn đèn cung điện có giá trị không nhỏ chiếu sáng mọi ngóc ngách, vì vậy mỗi món đồ trong nhà đều được tô thêm vẻ rực rỡ quý phái.
Giang Ninh Phiến ngồi trên ghế sô pha, trong tay vuốt món đồ chơi Hạng Chí Viễn đưa cho cô -đá sapphire paraiba được làm thành ba viên xúc xắc.
Đá quý đắt nhất thế giới.
“Vậy mà lấy viên đá qúy giá như vậy làm đõ chơi
cho cô.” Mục Thanh Linh đứng phía sau ghế sô pha, giọng điệu chanh chua nói.
Giang Ninh Phiến không đê’ ý đến cô ta, tùy ý ngắm nghía.
“Rầm…”
Đột nhiên cửa lớn bị mở ra, vang lên tiếng động rất lớn.
Một đống bước chân đều đặn bước về phía phòng khách…
“Cậu Hạng, xem ra Địa Ngục Thiên chúng ta có kẻ nắm vùng, đệt mẹ chắc chắn AN kia còn sắp xếp kẻ nắm vùng khác! Mẹ nó!”
Tiếng mắng chửi đầy tức giận của Cô Minh Thành truyền đến căn phòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!