Vậy nên có bộ dạng thế nào?’ Giang Ninh Phiến lạnh nhạt, cô nói với Tinh Tinh: ‘Đế cô ta vào đi.”
Đúng lúc cô cũng muốn biết thương thế của An Vũ Dương thế nào rồi.
Ngày đó ờ tiếu khu Lục Đảo, anh ta bị đánh cho mình đầy thương tích, không biết khôi phục như thế nào rồi.
Cô chỉ tò mò muốn biết mà thôi, không phải lo láng.
Vâng thưa cô Giang.” Tinh Tinh đi ra ngoài.
Cô ta mới vừa đi thl Cô Minh Thành chạy từ bẽn ngoài vào, sau đó cúi đầu với bọn họ, vẻ mặt vô cùng trâm trọng mà: ‘Cậu Hạng, đã bắt được người rồi.”
Bắt được người rồi?
Giang Ninh Phiến liếc nhìn bọn họ.
*Tôi ra đằng sau một chút.’
Hạng Chí Viền ốm chầm lấy Giang Ninh Phiến, mạnh mẽ hôn lẽn môi cô một cái, cứ như thế không nỡ rời đi dù chỉ là một giây vậy.
‘ừ:
Giang Ninh Phiến gật đầu.
Đằng sau mà Hạng Chí Viền nói đến chính là căn biệt thự ở đằng sau, nhà họ Hạng có hon mười căn biệt thự lớn.
Hạng Chí Viền nhấc đôi chân dài lên đi v‘ê phía trước, lúc đi xuyên qua cửa lớn, Mục Thanh Linh mặc đồ y tá vừa đúng lúc đi lướt qua.
‘Cậu Hạng.” Mục Thanh Linh chủ động chào hỏi, trẽn mặt hiện ra vẻ kính sợ.
Hơi thở trên người Hạng Chí Viển thật sự quá bá đạo và mạnh mẽ, khiên cho người ta vô cùng sợ hãi.
Hạng Chí Viền lạnh lùng liếc mắt nhln cô ta một cái, ánh mẳt dầy vẻ khinh thường.
Dường như là nghĩ đến điêu gì, Hạng Chí Viễn quay dâu nhìn vê phía Giang Ninh Phiến: “Giữ người phụ nữ này lại.”
‘Vì sao?”
Giang Ninh Phiến ngạc nhiên.
Cố mới không cần đế Mục Thanh Linh ở lại cạnh mình, nhìn thôi là đã thấy ghét ròi.
‘Làm con tin.”
‘Con tin?’
‘Nếu em lại dùng cách tổn thương thân thế của mình, không cho tôi chạm vào em, vậy tôi sẽ lập tức vạch mấy đao trên mặt người phụ nữ này.’
Hạng Chí Viễn nở nụ cười mê người, ánh mầt anh nhìn về phía Mục Thanh Linh cứ như đang nhìn một con dê con đang đợi bị làm thịt vậy.
Mục Thanh Linh khiếp sợ đến mức mặt tím thành màu gan heo.
Hạng Chí Viền uy hiếp xong thl rời khỏi biệt thự.
Giang Ninh Phiến đi vê phía nhà ăn, bỏ xa đám người giúp việc và đàn em kia, một minh ngồi trước bàn ăn hưởng thụ bữa sáng.
Mục Thanh Linh đi đến với sâc mặt cực kỳ kém.
“Xem ra cô sằp bị húy dung ròi.” Giang Ninh Phiến nhìn cô ta rõi nói, không hù chết cô ta thì không bỏ qua.
Hạng Chí Viễn đã đánh giá cao tình bạn của hai người bọn họ.
Mục Thanh Linh tức giận hết mức: “Giang Ninh Phiến, cô…”
‘Nói chuyện cho cấn thận, khầp nơi trong nhà họ Hạng đều là camera giám sát đấy.’ Giang Ninh Phiến lấy một ly sữa bò uống, sau đó nhỏ giọng nhâc nhở cô ta.
‘Đúng là sống cuộc sống của bà chủ nhà giàu.”
Mục Thanh Linh nhìn thấy bữa sáng phong phú bày đay bàn thì nở nụ cười châm chọc.
‘Không muốn bị hủy dung thì nói vào điểm chính đi.”
Đi theo bên cạnh Hạng Chí Viền lâu rồi, Giang Ninh Phiến cũng học được cách uy hiếp.
Mục Thanh Linh đi đến bên cạnh bàn ãn của cô rồi ngồi xuống, nhỏ giọng nói: “An Vũ Dương muốn tôi tới, nói rằng bây giờ cô đang rơi vào trạng thái mâu thuẵn giữa thiện và ác, muốn tôi hỗ trợ cô hoàn thành nhiệm vụ.”
Ve phần An Vũ Dương muốn cô ta hỏi Giang Ninh Phiến là lúc trước đã lừa gạt Hạng Chí Viễn thế nào, có bị thương hay không, cô ta còn lâu mới chuyến lời.
Mâu thuắn giữa thiện và ác.