“Tin tốt chính là đã có tung tích của Thư Khả Như, cô ấy bị đưa ra khỏi bờ biển thành phố Giang Thành, coi như đi du thuyền nhanh thì cũng mất khoảng ba, bốn tiếng.
Vì khoảng cách quá xa mà vấn đề khí hậu đã tạo nên việc nhiễu tín hiệu. Đó là một hòn đảo hoang, trước kia có ngu dân sinh sống nhưng vì một vài vấn đề mà toàn bộ đều bỏ đi, từ đó thành đảo hoang.”
“Anh có thôi nói nhảm được không? Tin xấu là gì!”
Tâm trạng của Chu Ngọc vô cùng sốt ruột.
Bây giờ, anh ta ước gì có thể bay thẳng đến bên cạnh cô ấy, bảo vệ được Thư Khả Như.
“Chu Ngọc, anh có thể bình tĩnh chút không? Nghe Tử Phàm nói xong đã.”
Nghe thế, Chu Ngọc liếc nhìn Tô Thanh Anh, cuối cùng cũng ngậm miệng lại.
“Tin xấu chính là dựa theo dự báo thời tiết thì ba ngày tới sẽ có mưa lớn, lúc này mà ra biển thì không phải lựa chọn tốt, huống chi mặt biển hoàn toàn không an toàn.”
Sắc trời bên ngoài đã bắt đầu thay đổi, bầu trời tối đen không chút ánh sáng, bầu không khí cũng rất oi bức, hiển nhiên đó là dấu hiệu của mưa lớn sắp tới.
Ba ngày!
Ai mà biết ba ngày tới Thư Khả Như sẽ bị Tần Ngọc Linh tra tấn thành thứ gì?
Chu Ngọc thẳng thừng lắc đầu: “Tôi không thể chờ lâu như vậy, anh hãy nói vị trí cụ thể, tôi sẽ tự đi tìm.”
Hướng Tây Thần nhìn máy tính, tài liệu từ điện thoại đã tải lên xong, lúc mở hình ảnh, anh ta bỗng chốc ngơ ngác.
Mở đầu là bức hình của em gái anh ta, nội dung là bản báo cáo của thám tử tư, mà phía sau lại chính là hình ảnh của Thư Khả Như, nó đã xác minh quan hệ anh em ruột của họ.
Hóa ra Thư Khả Như lại chính là em gái thất lạc nhiều năm của anh ta!
Chuyện này có thật không? Tại sao lại trùng hợp đến vậy?
Trong lúc nhất thời, anh ta vẫn chưa thể tỉnh táo ngay, ngơ ngẩn nhìn chằm chằm tấm hình trên tài liệu.
Tô Thanh Anh nhìn phản ứng kì lạ của anh ta, trên máy tính của Hướng Tây Thần có gì à?
Cô đứng dậy thoáng nhìn lướt qua, vì sao ở đây lại có hình của Thư Khả Như, hơn nữa còn là dáng vẻ lúc trẻ, độ khoảng thời đại học.
“Vì sao trong máy tinh của anh lại có hình của Khả Như thế, anh đang điều tra cô ấy à?”
Tô Thanh Anh thấy rõ màn hình đang mở chế độ tài liệu, không đơn giản chỉ là hình chụp.
Hơn nữa, quần áo của Thư Khả Như lại lúc học đại học, trước kia cô ấy từng cho xem hình lúc đi học đại học của mình, trong đó có một tấm Thư Khả Như mặc bộ đồ này.
Lúc Chu Ngọc nghe Tô Thanh Anh nói thế, anh ta lập tức đấm thẳng một quyền lên mặt Hướng Tây Thần: “Tôi biết ngay anh chẳng tốt đẹp gì khi tiếp cận cô ấy mà, anh điều tra để làm gì hả!”
Hướng Tây Thần lại trông vô cùng bình tĩnh.
Không hề bối rối, khác xa Chu Ngọc đang giận điên người.
“Tôi cảnh cáo anh, tốt nhất anh buông tôi ra, nếu không tôi sẽ khiến anh hối hận!”
Trong đầu bỗng hiện lên hình ảnh của hôm trước, chắc hẳn Thư Khả Như đã biết thân phận của mình, nếu không, lúc anh ta cho cô ấy xem hình chụp lúc nhỏ của mình, Thư Khả Như đã không có thái độ kì lạ như vậy. Song vì sao em ấy lại không nói?
Biết bọn họ cực khổ tìm mình đến vậy, nếu đã biết thân thế, cớ sao còn giấu giếm, rốt cuộc nguyên nhân là do đâu?
“Anh bảo sẽ khiến tôi hối hận à, tôi mới là người khiến anh hối hận đó. Từ trước đến nay, Khả Như luôn tin tưởng anh, còn anh lại điều tra cô ấy ở sau lưng, rốt cuộc có âm mưu gì!”
Hướng Tây Thần: …
Tô Thanh Anh bất lực đỡ trán, cô tuyệt đối không tin Hướng Tây Thần sẽ làm gì bất lợi với Khả Như, thời gian chung đụng không quá ngắn, nếu thật sự muốn làm gì thì đã chẳng đợi đến giờ.
Cô cũng biết một chút về thân phận của Hướng Tây Thần, tóm lại không phải người bình thường, huống chi Khả Như chỉ là một cô nhi, trên người cô ấy không hề có bất kì giá trị lợi dụng nào.
Lấy máy tính lẫn điện thoại của anh ta qua bên mình, Tô Thanh Anh biết làm vậy là không phải phép nhưng hiện tại nếu không ai ngăn lại thì hai người kia có khả năng sẽ đánh nhau thật, lỡ như Hướng Tây Thần cũng không phải điều tra riêng về Khả Như thì sao?
Nhìn từ đầu đến cuối, nhìn cho tới khi ngay cả Tô Thanh Anh cũng hoang mang, hóa ra quan hệ giữa hai người lại như vậy!
Thật sự khiến người ta ngỡ ngàng. Lúc quen nhau ở Mĩ, bọn họ xem đối phương là bạn bè, cô có thể nhìn ra Hướng Tây Thần thích Khả Như nhưng không nghĩ quan hệ giữa họ lại như thế.
Hóa ra vận mệnh trêu người!
Thích em gái của mình, việc này hoàn toàn khiến Hướng Tây Thần áy náy và xấu hổ với Khả Như một thời gian dài mất.
Khả Như biết chuyện này không?
Cô ngẩng đầu lên, cười như không cười, nói với vẻ nghiêm túc: “Chu Ngọc, tôi khuyên anh tốt nhất thu tay lại, nếu không người hối hận sẽ là anh.”
Chu Ngọc mấp máy môi, nhìn Tô Thanh Anh với vẻ không thể tin, ánh mắt anh ta nhìn cô mấy giây, cuối cùng mới từ từ dời mắt về phía Hướng Tây Thần.
Vừa nãy, Hướng Tây Thần cũng nói thế, bây giờ Tô Thanh Anh cũng nói vậy, điều đó có nghĩa nội dung tài liệu trên máy tinh không hề đơn giản.
Nội dung là gì?
Tạm thời anh ta không đoán được.
Tuy vẻ mặt không cam lòng nhưng anh ta vẫn từ từ buông tay.
“Hướng Tây Thần là anh trai của Khả Như nên vừa rồi anh sắp đánh anh vợ tương lai đấy!”
Chu Ngọc:?
Gương mặt nghiêm túc lập tức trở nên ngơ ngác trong chớp mắt, sự chuyển biến này quá khiếp hồn, rõ ràng họ hai người khác nhau, cớ sao bỗng chốc anh ta lại biến thành anh trai của Khả Như rồi?
Đừng bảo là mới nhận nhau nhé?
Hướng Tây Thần giật cà vạt, cảm xúc không hẳn là tốt.
Dám đánh anh ta đúng không?
Dám ra tay với anh ta đúng không?
Chỉ dựa vào thái độ đó của Chu Ngọc thì đừng mơ quen em gái của anh ta, càng đừng nói đến việc em gái không đồng ý thì anh ta càng sẽ không chấp nhận.
Hướng Tây Thần biết em gái mình là ai trong tình huống thì cũng không hề vui vẻ bao nhiêu.
Tung tích của em ấy còn chưa rõ ràng, là tốt hay xấu vẫn chưa biết.
Nỗi lo lấn át niềm vui, hi vọng đồ ngốc kia không gặp chuyện gì!
“Anh nhận Khả Như làm em gái?”
“Có cần tôi đập tờ giấy xét nghiệm DNA vào mặt anh không?”
Chu Ngọc: …
Những lời này đã khiến anh ta vô cùng rõ ràng, Khả Như là một cô nhi nhưng cô ấy là em gái ruột của Hướng Tây Thần, nói cách khác, anh ta cũng chỉ vừa biết chuyện này.
Trời ạ, kịch bản máu chó rơi đầy đầu này lại phát sinh trên người tất cả bọn họ đấy.
Nuốt nước bọt, anh ta từ từ đến bên Hướng Tây Thần.
“Chuyện vừa rồi là vô ý, tôi đã hiểu lầm anh.”