“Sao cô lại đến thành phố Giang Thành? Hơn nữa sao đột nhiên lại về nước, có phải đã chơi chán đàn ông nước ngoài rồi nên muốn về nước cảm nhận một chút?”
“Anh nói bậy bạ gì đấy, trong mắt và trong tim của người ta toàn là anh cả đấy, em ở nước ngoài cũng chỉ có học hành đàng hoàng, không có hẹn hò với bất kỳ bạn trai nào, anh Huyễn Nhiên hiểu lầm người ta như vậy không tốt chút nào.”
Sau khi Hàn Thục Vân đảo mắt nhìn quanh một vòng thì ánh mắt rơi vào người Thư Khả Như.
Cô gái này có khuôn mặt như em bé, trông thực sự không phải loại dễ thương bình thường, nhưng lại hơi giống với người đàn ông ở đối diện, chẳng lẽ đây chính là cái gọi tướng phu thê sao?
Nhưng nhìn chỗ ngồi của họ, cô gái này chắc chắn quen biết với người đàn ông ở đối diện, nhưng cũng không phải mối quan hệ hẹn hò.
“Anh Huyễn Nhiên, bạn của anh cũng còn đang ở đây đấy, chế giễu em như vậy thật sự thấy thích hợp sao? Chưa kể em là vợ sắp cưới của anh mà!”
Khi nghe thấy câu nói này của người phụ nữ ấy làm Hướng Tây Thần hả hê vô cùng, hóa ra cũng đã có vợ sắp cưới rồi, còn ở đây giở trò tình cảm thắm thiết gì chứ.
Hơn nữa trước kia không phải còn có sự tồn tại của Tần Ngọc Linh à?
Bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một Hàn Thục Vân, hoa đào này nở đúng là tuyệt vời mà.
Có thể nói là từng đóa hoa đào nở rộ!
Thư Khả Như cũng hơi ngây người, từ khi nào mà Huyễn Nhiên bỗng có thêm một người vợ sắp cưới vậy. Trước kia cô ấy thấy rõ anh ta vẫn luôn yêu Tần Ngọc Linh nhiều thế nào, tuy nói là đã yêu sai người.
Cũng chưa từng nghe nói có vợ sắp cưới gì, nếu thực sự có thì anh ta sẽ không yêu Tần Ngọc Linh như vậy.
Sự xuất hiện của người phụ nữ này thật sự quá khó hiểu.
“Xin lỗi, xin đừng tự ý sửa đổi thân phận của mình, càng đừng nói những lời khiến người ta hiểu lầm, bạn gái của tôi còn đang ở đây.”
Bạn gái?
Ánh mắt của Hàn Thục Vân lập tức trở nên nguy hiểm, dữ tợn nhìn chằm chằm vào Thư Khả Như.
Trước đây cô ta vẫn luôn nghe nói Huyễn Nhiên rất yêu một người phụ nữ, một người phụ nữ họ Tần, nhưng bây giờ đã chia tay rồi.
Hơn nữa, cô ta về nước cũng là do dì Huyễn bảo cô ta trở về, nói rằng bên cạnh Huyễn Nhiên luôn có vài con cóc muốn ăn thịt thiên nga, nên bảo cô ta mau chóng trở về.
“Huyễn Nhiên, anh còn biết xấu hổ không vậy, ai là bạn gái của anh? Bạn gái Tần Ngọc Linh của anh không ở đây, nên nếu có chuyện gì thì đừng lấy Khả Như của chúng tôi ra làm bia đỡ đạn!”
Hướng Tây Thần ngay lập tức giúp Thư Khả Như từ chối thẳng.
Thư Khả Như nhìn Hàn Thục Vân, khuôn mặt của người phụ nữ này chắc chắn đã từng động dao kéo, mũi của người bình thường không thể cứng chắc như vậy, và cái cằm kia hơi nhọn quá mức.
“Cô là ai? Tên gì? Gia cảnh như thế nào? Tôi nói cho cô biết, Huyễn Nhiên chỉ có thể là đàn ông của Hàn Thục Vân tôi đây, cô muốn cũng đừng hòng muốn!”
“Ừ!”
Thư Khả Như chỉ bình tĩnh đáp lại cô ta một từ.
Sau đó cúi đầu xuống tiếp tục ăn đồ của mình.
Người phục vụ nhanh chóng mang bò bít tết và món tráng miệng mà Huyễn Nhiên đã gọi đến.
“Cô ơi, làm phiền cô tránh ra chút, nếu cô tới dùng bữa thì mời tìm chỗ ngồi xuống, nếu không phải tới dùng bữa thì phía bên kia của chúng tôi có cung cấp một khu nghỉ ngơi.”
“Tôi muốn gọi món!”
Khi Hàn Thục Vân nói chuyện, ánh mắt của cô ta rơi vào người Thư Khả Như, cô ta luôn nhìn không vừa mắt cô gái này.
Huyễn Nhiên đưa tiramisu tới trước mặt cô ấy, nhẹ giọng nói: “Trước giờ em vẫn rất thích ăn tiramisu, mùi vị bánh của nhà hàng này rất ngon, nếu một cái không đủ thì chúng ta còn có thể gọi thêm.”
Huyễn Nhiên siêu dịu dàng khi nói lời này, dịu dàng đến mức khiến Thư Khả Như cảm thấy toàn thân khó chịu, cũng không biết có phải anh ta đã uống nhầm thuốc gì không, nếu không, sao lại trở nên dịu dàng như vậy.
Này này này, không thấy người đẹp ở đối diện muốn giết cô ấy sao?
Thư Khả Như cảm thấy đêm nay mình có khả năng sẽ bị ám sát cũng không chừng!
Ánh mắt của Hướng Tây Thần cũng hung tợn nhìn chằm chằm vào Huyễn Nhiên, đây cũng là người trong cơn nguy kịch rồi, còn mẹ kiếp ra ngoài làm hại Khả Như của họ, đúng là quá đáng ghét.
Hơn nữa ‘vợ sắp cưới’ này của anh ta thoạt nhìn cũng không phải loại hiền lành.
“Huyễn Nhiên, tôi muốn hỏi căn bệnh của anh đã khỏi chưa? Nếu vẫn chưa khỏi thì xin anh hãy tiếp tục uống thuốc!”
“Tại sao đột nhiên nói như vậy? Cơ thể anh hiện đang hồi phục, anh đã suy nghĩ nghiêm túc rồi, nếu anh tiếp tục hành hạ bản thân thì căn bản không thể níu kéo trái tim của em.
Chi bằng hồi phục sức khỏe thật tốt chờ xuất phát, một lần nữa đường hoàng theo đuổi em. Thích một người chắc chắn phải thường xuyên xuất hiện ở trước mặt cô ấy, nhất định phải đối xử siêu dịu dàng với cô ấy, cô ấy muốn ăn gì thì mua cho cô ấy ăn, muốn uống gì thì mua cho cô ấy uống, tóm lại là cho những gì cô ấy muốn!
Theo đuổi con gái nhất định phải không ngừng chiều chuộng, cưng chiều cô ấy thành một người tàn phế, như vậy thì cô ấy sẽ không thể rời bỏ mình!”
Huyễn Nhiên đã hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của mình.
Thư Khả Như: …
Cô ấy lập tức cảm thấy Huyễn Nhiên đây là bệnh không hề nhẹ.
Hướng Tây Thần cười lạnh một tiếng: “Tôi thấy anh là bệnh nguy kịch vô phương cứu chữa rồi đúng không, nếu thực sự không được thì đi chuẩn bị một bộ quan tài cho mình đi, cũng đã gầy trơ xương như này mà còn muốn ra làm hại con gái nhà người ta, anh định đã không cần sĩ diện rồi đúng không?”
“Hướng Tây Thần, lời này anh nói không khỏi cũng hơi quá khó nghe rồi, cái gì gọi là tôi bệnh nguy kịch? Anh đây hoàn toàn là đang nguyền rủa tôi, tôi theo đuổi vợ tương lai không được sao?
Giữa anh với cô ấy cũng đâu có quan hệ gì, chưa kể Khả Như cũng không phải là ai của anh, tôi theo đuổi cô ấy là quyền lợi cá nhân của tôi. Cô ấy không thích tôi lại là tự do của cô ấy, cho nên anh đừng hòng muốn ra quấy rầy chúng tôi!”
Hàn Thục Vân nghe đến có thể nói là nghiến răng nghiến lợi.
Rốt cuộc cô gái này có gì tốt chứ?
Chỉ vì cô ta có một khuôn mặt em bé sao?
“Huyễn Nhiên, anh có phải hơi quá đáng rồi không, hiện giờ em là vợ sắp cưới của anh, nhưng anh lại nói về cách theo đuổi cô gái khác ngay trước mặt vợ sắp cưới của mình, anh không cảm thấy anh nói lời như vậy sẽ làm tổn thương người khác sao?”
Hàn Thục Vân tức hổn hển nói.
Sắc mặt của Huyễn Nhiên rõ ràng đã tối sầm lại, ánh mắt cũng dần trở nên lạnh lùng.
“Hàn Thục Vân, cô tưởng cô là ai? Tôi đã thừa nhận thân phận vợ sắp cưới của cô rồi sao? Nếu người nhà họ Huyễn kia thừa nhận thì cô có thể làm vợ sắp cưới của bà ta, nhưng không liên quan gì đến tôi.”
Người kia trong miệng của Huyễn Nhiên không phải chính là bà Huyễn sao?
Mà Hàn Thục Vân là thân phận vợ sắp cưới do chính miệng bà Huyễn thừa nhận, cho nên làm sao có thể là hai người phụ nữ chứ?
Đây chẳng phải là đang nói hươu nói vượn sao?
“Nhưng dì Huyễn đã thừa nhận thân phận của em, vậy anh nhất định cũng phải thừa nhận!”
Ồ hô, thần kinh à?
Ý của lời này là định chơi trò hôn nhân à?
Nếu không thì Hàn Thục Vân này sao lại dám phách lối như vậy.
“Tôi thật sự không biết rốt cuộc cô đang cố chấp điều gì, cô đã ở nước ngoài rất nhiều năm rồi, chúng ta cũng đã rất nhiều năm không liên lạc, giữa chúng ta căn bản không có bất kỳ tình cảm gì để nói, rốt cuộc cô thích tôi ở chỗ nào tôi thay đổi không được sao!”
Phụt!