Chương 729
Tô Khiết nghe thấy dị thường trong giọng nói của anh, có chút kỳ quái nhìn anh một cái.
Chính vào lúc này, điện thoại của Nguyễn Hạo Thần bỗng nhiên vang lên.
Nguyễn Hạo Thần lấy điện thoại ra, lúc nhìn thấy cái tên Tào Du hiển thị trên điện thoại, đôi mắt khẽ trâm xuống, nhưng vẫn nhận.
Tô Khiết lúc này đang ngồi cạnh anh, đương nhiên cũng nhìn thấy là điện thoại Tào Du gọi tới, nghĩ tới trước đó chính là Tào Du báo tin cho Nguyễn Hạo Thần, Tô Khiết bèn không quá thích anh ta.
Chỉ là không biết Tào Du bây giờ gọi điện thoại cho Nguyễn Hạo Thần lại muốn làm gì?
“Anh ba, xin lỗi.” Điện thoại vừa kết nối, giọng Tào Du đã truyền tới, vì lúc này Tô Khiết bị Nguyễn Hạo Thần ôm vào lòng, cách quá gần, cho nên cô cũng nghe thấy điện thoại của Tào Du.
Nghe thấy câu xin lỗi của Tào Du, Tô Khiết khẽ nhíu mày, tình huống gì đây?
Mặc dù lúc đó học trưởng nghĩ cách khống chế Tào Du, nhưng Tô Khiết cảm thấy với quan hệ của Tào Du và Nguyễn Hạo Thần, Tào Du vừa rời khỏi sự khống chế của Đường Bách Khiêm, nhất định sẽ nói tình hình thực tế cho Nguyễn Hạo Thần biết.
Nếu không, Nguyễn Hạo Thần cũng không thể nào đuổi kịp họ, Tô Khiết cho rằng là Tào Du nhìn thấy hướng rời đi của cô và học trưởng, nói cho Nguyễn Hạo Thần biết, Nguyễn Hạo Thần mới đi đúng hướng, mới đuổi kịp cô.
Nhưng mà, câu xin lỗi này của Tào Du khiến Tô Khiết cảm thấy sự việc hình như không phải như cô đoán trước đó.
Nguyễn Hạo Thần không tránh Tô Khiết, còn cố ý để điện thoại dịch vê phía cô, để cô nghe rõ hơn.
“Anh ba, trước đó em lừa anh, họ không phải đi hướng em nói, người đàn ông đó dùng điện thoại của em gửi tin nhắn cho anh, sau đó kêu em luôn đi vê phía đông, mà hướng họ đi lại là một hướng khác, em đi trước, cho nên em cũng không biết họ đi hướng nào.” Giọng Tào Du không ngừng truyền tới.
Ánh mắt Tô Khiết có chút nghi hoặc, Tào Du cũng không biết họ đi hướng nào, vậy Nguyễn Hạo Thần làm sao biết họ đi hướng nào chứ? Nguyễn Hạo Thần làm sao đuổi kịp họ?
Cái vấn đề này Tô Khiết lúc này thật sự là nghĩ không thông, Tô Khiết theo bản năng lại nhìn Nguyễn Hạo Thần một cái.
“Anh ba, người đàn ông đó tên là Đường Bách Khiêm.” Tào Du vẫn còn muốn lấy công chuộc tội, cho nên, anh ta nói tên của Đường Bách Khiêm cho Nguyễn Hạo Thần.
Sắc mặt Tô Khiết trâầm xuống, đôi con ngươi khẽ híp lại, Tào Du này có ý gì?