Chương 571
Cho dù cô lừa anh, anh cũng tình nguyện bị cô lừa, dù biết là thuốc độc, nhưng anh vẫn uống.
Tim Hứa Dinh Dinh khẽ run lên, ánh mắt không khỏi nhìn về phía anh, vẻ mặt bỗng trở nên phức tạp.
“Ừm, trong lòng cậu hiểu rõ là được.” Nguyễn Hạo Thần cũng không còn gì để nói, Tịch Xuyên đã nói đến thế rồi, anh còn có thể nói gì được?
Tất nhiên cậu ba Nguyễn sẽ không thừa nhận, thật ra giờ trong lòng anh rất hâm mộ và đố ky.
Tịch Xuyên đúng là chó ngáp phải ruồi, vậy mà được làm ba rồi? Còn một lúc hai đứa trẻ nữa.
Nhưng không phải chỉ có con thôi sao? Anh cũng có thể có mà.
Giờ anh đã là người có vợ rồi, hơn nữa ngày nào cũng cố gắng như thế, bọn họ lại không dùng biện pháp tránh thai, anh tin rằng không bao lâu nữa, anh cũng có thể làm ba rồi.
Nhưng anh rất bất ngờ, cũng hơi khó hiểu về chuyện Tô Khiết không hề dùng biện pháp tránh thai.
Trước khi hai người kết hôn đã ký một bản thỏa thuận, anh biết cô luôn nhớ rõ bản thỏa thuận này, hơn nữa cô cũng định rời đi vào cuối năm nay.
Nếu đã vậy, sao cô lại không dùng biện pháp tránh thai chứ?
Nhưng giờ cậu ba Nguyễn sẽ không nói gì hết, anh sợ vì cô không có kiến thức vê phương diện này, nên không nghĩ tới việc tránh thai, nếu anh cứ nói ra như thế, ngược lại sẽ nhắc nhở cô, đến lúc đó cô dùng biện pháp tránh thai rồi, anh còn có thể làm ba được à?
Nhưng cậu ba Nguyễn cảm thấy khả năng này không lớn lắm, trong lòng anh càng nghi ngờ hơn.
Cuối cùng Tịch Xuyên cũng cúp máy, Hứa Dinh Dinh cảm thấy mình cần phải giải thích rõ với anh, không thể để anh hiểu lầm thêm nữa: “Thật ra hai đứa trẻ này không phải con anh.”
Cũng không phải con cô, mà là con Tô Khiết và cậu ba Nguyễn, giờ chí ít anh ấy vẫn được xem là ba ghẻ, còn Tịch Xuyên thì không là gì cả.
Tịch Xuyên sửng sốt, nhìn cô ngẫm nghĩ một lát rồi từ từ lên tiếng: “Anh muốn nói với em một truyện, hai năm trước, anh bị tai nạn xe, bác sĩ nói anh đã mất đi một phần ký ức, nên anh không nhớ ra em, nhưng anh nghĩ chắc chắn trước đây chúng ta có quen biết nhau, hơn nữa em nhất định là người rất quan trọng trong cuộc đời anh, bởi vì mỗi lần nhìn em rời đi, tim anh rất đau, cũng rất luyến tiếc.”