Chương 407
Cô còn có thể sợ cái gì nữa chứ, đương như là sợ bị ông nội nhìn thấy rồi, nhớ đến lời nói lúc trước mà ông nội đã nói, nhớ đến những phản ứng sau khi ông nội biết được chuyện này, cô liên cảm thấy hơi rùng mình.
“Ông cụ có đáng sợ đến mức đó không?” Nguyễn Hạo Thần ngẩn người, chút lạnh lẽo trong đôi mắt đã biến mất, dường như là có xuất hiện ý cười, anh nhìn ra được cô không hề nói dối, những thứ cô nói đều là thật.
Chỉ là cô cần phải sợ ông cụ như vậy hả?
“Đương nhiên rồi.” Tô Khiết nhanh chóng gật đầu.
“Nếu như ông cụ biết thì sẽ như thế nào.” Giờ phút này, Nguyễn Hạo Thần lại tò mò thêm mấy phần.
“Nếu như mà ông nội biết được thì chắc chắn sẽ để cho chúng ta kết hôn với nhau.” Tô Khiết nghĩ đến thái độ lúc trước của ông cụ thì liên sợ hãi.
“Chúng ta đã kết hôn rồi mà.” Nguyễn Hạo Thần cười khẽ, xem ra là cô nhóc này thật sự rất lo lắng, lo lắng đến nỗi sắp hồ đồ luôn rồi.
“Ý của em chính là cái loại kết hôn chân chính luôn đó, nếu như mà ông cụ biết được, em cũng không dám cam đoan ông cụ sẽ làm ra chuyện điên rồ gì.” Tô Khiết biết là anh đã hiểu lầm ý của cô, liên nhanh chóng giải thích.
“Phải vậy không?” Lông mày của Nguyễn Hạo Thần cau lại: “Đáng sợ như vậy luôn à?”
“Có, tuyệt đối là có đó. Bởi vì lúc trước em đã từng thăm dò rôi, ông nội nói chỉ cần nhà họ Nguyễn có một chút ý muốn cưới em, cho dù là ông nội đập nồi bán sắt cũng sẽ gả em cho anh.” Tô Khiết nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần rõ ràng có thái độ xem thường, cảm giác Nguyễn Hạo Thần không ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, cho nên cô liên nói đến lời lúc trước mà ông cụ Tô đã nói.
“Đập nồi bán sắt luôn đó nha, anh nghe thấy từ này thì có thể tưởng tượng được ông cụ sẽ điên cuồng biết bao nhiêu.” Tô Khiết còn cố ý nhấn mạnh phần giải thích.
Cô cho là như thế này thì Nguyễn Hạo Thần cũng sẽ không dám phớt lờ nữa.
Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần chợt lóe lên, lúc trước khi cô và ông cụ nói với nhau chuyện này, anh đứng ở ngoài cửa sổ, đúng lúc có thể nghe được toàn bộ một cách rõ ràng.
Chỉ là trước kia anh không ngờ đến việc này lại có ảnh hưởng như vậy, bây giờ sau khi được cô nhắc nhở một lần, rốt cuộc là anh cũng biết, đương nhiên bây giờ biết tôi cũng không tính là muộn.