Chương 3611
Nguyễn Hạo Thần ngạc nhiên đến sững người vì câu nói của Tô Khiết? Cô mới nói gì cơ? Đồ ngốc? Lời này có ý gì chứ? Cô nói anh ngốc sao? Rõ ràng là anh thông minh vậy mà? Hơn nữa, câu ấy có thích hợp trong thời điểm này không? Giọng điệu còn cưng chiều đến vậy rốt cuộc là sao hả? Nguyễn Hạo Thần hoài nghi, hoàn toàn không hiểu được. Anh cảm thấy như mình chưa từng biết đến từ này vậy.
Tô Khiết sáp lại hôn Nguyễn Hạo Thần, không phải kiểu phớt qua như chuồn chuồn đạp nước, cô còn chủ động cắn môi anh, thậm chí còn từng bước tiến công.
Đã là đàn ông thì không ai chịu được người phụ nữ mình yêu chủ động như vậy cả, huống chi là Nguyễn Hạo Thần. Anh lập tức biến khách thành chủ, ôm hôn Tô Khiết chẳng chút kiêng nể, không hề kìm nén.
Sau nụ hôn này, cả hai người đều thở dốc, Nguyễn Hạo Thần nhìn Tô Khiết bằng cặp mắt sâu lắng. Cô có ý gì đây? Mới nãy còn nói không thích anh, rồi giờ lại chủ động hôn anh là có ý gì chứ?
Nguyễn Hạo Thần không dám phỏng đoán bừa. Đây là yêu sao? Là đang gợi ý sao?
“Lời em nói với anh hôm qua đâu phải là thích.” Tô Khiết dựa vào lòng Nguyễn Hạo Thần, chậm rãi nói.
Nguyễn Hạo Thần không hiểu nổi. Hôm qua cô đã nói rồi còn gì, hôm qua cô tỏ tình với anh, cô nói cô yêu anh, giờ lại nói không phải là thích? Hai từ này có gì khác nhau sao?