CHƯƠNG 3482
Thế mà giờ đây, cô lại từ chối anh ta, không muốn để anh ta chạm vào cô. Mà anh ta cũng không đui mù, đương nhiên thấy rõ được sự từ chối và phản kháng của cô lúc nãy, thậm chí vừa rồi anh ta còn nhận ra cô đang thấy ghê tởm.
Cô từ chối anh ta, thậm chí còn ghê tởm anh ta ư?
Tư Đồ Không cảm thấy lồng ngực nghèn nghẹn, khó chịu, như sắp tắt thở tới nơi. Cô không để anh ta chạm vào, cô ghê tởm anh ta ư?!
Tư Đồ Không không thể nào chấp nhận nổi điều này, cơn giận trong lồng ngực bộc phát ra mất kiểm soát: “Sao? Giữ mình trong trắng vì Bùi Dật Duy à? Không cảm thấy quá muộn rồi sao? Em đã ngủ với tôi năm năm rồi.”
Lúc này, cũng vì quá tức giận nên Tư Đồ Không nói năng hơi quá lời. Dù sao chăng nữa, anh ta cũng không thể chấp nhận nổi việc cô ghê tởm anh ta được.
Câu nói này của Tư Đồ Không đã chạm đến giới hạn cuối cùng của Liễu Ảnh. Bây giờ anh ta lại lấy chuyện năm năm ra mà nói cơ đấy.
Sao anh ta có thể độc ác như vậy, sao anh ta có thể tàn nhẫn như vậy?
Sao anh ta có thể!
“Không muộn, anh ấy không bận tâm đâu. Tự tôi tình nguyện mà, sao có thể muộn được.” Lúc này, Liễu Ảnh cũng coi như liều mình bất chấp. Thực ra, trên đường về cô đã nghĩ mãi. Cô biết, với năng lực của bản thân, không thể nào đấu lại được với Tư Đồ Không.
Cô cũng từng nghĩ, hỏi thẳng mặt xong thì làm thế nào, cô đã nghĩ rất kĩ, nhưng cô biết rõ rằng thực ra cô chẳng làm được gì Tư Đồ Không cả.
Điều duy nhất cô có thể làm là liều mạng với Tư Đồ Không, nhưng cho dù liều mạng, với sức lực của một mình cô, cũng chẳng làm gì được Tư Đồ Không.
Bây giờ, nhìn thấy Tư Đồ Không tức giận, Liễu Ảnh nghĩ bụng, có thể khiến anh ta tức giận cũng tốt, nếu có thể khiến anh ta tức chết là tốt nhất.
Lúc này, đôi mắt Tư Đồ Không đã tràn ngập tia máu, trông đáng sợ vô cùng, anh ta nhìn chằm chằm Liễu Ảnh, cứ như hận không thể ăn tươi nuốt sống cô vậy. Trái tim anh ta rất đau, như bị cắt nát ra từng mảnh một, giờ đây như thể sắp nổ tung!