Chương 3270
“Gần đây em xảy ra chút chuyện, có chút phiền phức, trong khoảng thời gian ngắn không thể nói được, cũng không tiện cho người đến, em cũng không thể để mình anh chết đói ở đây.” Lông mày của Bùi Doanh hơi nhíu lại, lời nói này của cô ta cũng không tính là đang nói dối, đúng là bây giờ cô ta có hơi phiền phức, với lại cô ta cũng thật sự sẽ thả Bùi Dật Duy đi.
Chỉ có điều là trước lúc đi, cô ta có một chuyện cần phải làm.
Cô ta nói như vậy đã bỏ đi hoài nghỉ ở trong lòng của Bùi Dật Duy, anh ta biết chuyện Bùi Doanh đi theo Trịnh Hùng, anh ta cũng biết sớm muộn gì Bùi Doanh sẽ có phiền phức.
Nhưng mà đối với việc ăn đồ ăn của Bùi Doanh làm, Bùi Dật Duy vẫn có chút kháng cự.
“Rốt cuộc là anh có ăn không hả, em khổ cực bận rộn cả nửa ngày. Sao vậy, chút mặt mũi này mà anh cũng không cho, hay là anh muốn tiếp tục bị nhốt ở đây?” Rõ ràng là sắc mặt của Bùi Doanh hơi tối xuống, mang theo phẫn nộ và không kiên nhẫn: “Ngoan ngoãn ăn bữa cơm này với em đi, nếu không thì không cần phải bàn những cái khác nữa đâu.”
Lông mày của Bùi Dật Duy nhíu lại, anh ta biết là Bùi Doanh nói được thì sẽ làm được, nếu như anh ta chọc giận Bùi Doanh, có lẽ là Bùi Doanh thật sự tiếp tục nhốt anh ta ở đây không thèm quan tâm nữa.
Nhìn thấy một mình Bùi Doanh đã ăn không ít món, hơn nữa món ăn nào cũng đã được Bùi Doanh nếm qua, Bùi Dật Duy liền ngồi xuống bàn ăn, cầm lấy đũa bắt đầu dùng cơm.
Mặc dù Bùi Dật Duy biết Bùi Doanh không giết anh ta, nhưng mà trong lòng của anh ta vẫn có chút đề phòng, anh ta không ăn cơm mà Bùi Doanh đã bới cho anh ta, mà chỉ ăn đồ ăn Bùi Doanh đã nếm qua.
Bùi Doanh nhìn hành động của Bùi Dật Duy, cô ta cười thầm ở trong lòng, anh ta cho rằng ăn đồ ăn giống cô ta thì sẽ không sao, nhưng mà anh ta không biết rằng đồ mà cô ta ăn mới có độc.
Loại thuốc này cho một người ăn cũng là một người, cho hai người ăn cũng là hai người, nếu như hai người ăn thì hiệu quả tốt hơn, cho nên Bùi Doanh không ngại bỏ thuốc cho bản thân mình.
Trước kia Trịnh Hùng cũng đã cho cô ta dùng không ít, nhưng mà Trịnh Hùng sẽ không lén lút bỏ thuốc cô ta, Trịnh Hùng trực tiếp nói với cô ta, sau đó để cô ta tự dùng.
Mà cho đến bây giờ cô ta cũng không thể từ chối.
Đương nhiên cô ta kêu Bùi Dật Duy dùng thuốc này thì chắc chắn là Bùi Dật Duy sẽ không dùng, cho nên cô ta cũng chỉ có thể lén lút bỏ vào trong thức ăn, sau đó bọn họ cùng nhau “trúng độc”.
Bùi Doanh tự mình ăn uống, không tiếp tục để ý tới Bùi Dật Duy, trông có vẻ như vô cùng bình tĩnh, thản nhiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!