Chương 3167
Vì suy cho cùng Quỷ Vực Chi Thành thực sự là nơi phồn hoa hưng thịnh, mà cô công chúa này thực sự quá dễ bị lừa.
Cơn giận trong lòng của bà ta cuối cùng cũng vơi bớt khi nghĩ đến điều này.
Ánh mắt của cánh phóng viên có mặt tại đây nhìn Bà cụ Nguyễn có vẻ kỳ lạ .
Bà Nguyễn vì muốn bám lấy công chúa của Quỷ Vực Chi Thành mà từ bỏ cậu ba Nguyễn?
Tuy nhiên điều này cũng không khó hiểu, vốn dĩ trước đó anh đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn chính là bởi vì ông cụ Nguyễn và Bà cụ Nguyễn không hề quan tâm đến suy nghĩ của Nguyễn Hạo Thần và ép anh phải kết hôn với công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.
Ông Bà cụ Nguyễn ép cậu ba phải lấy công chúa rõ ràng là muốn bắt quàng làm họ với Quỷ Vực Chi Thành, bây giờ thái độ của Nguyễn Hạo Thần rất kiên quyết, nhất định không trở lại nhà họ Nguyễn và không lấy công chúa. Trong tình huống này Bà cụ Nguyễn có phản ứng như vậy cũng rất phù hợp với phong cách của bà ta.
Thế nhưng cách làm này thực sự khiến người ta kinh tởm, đương nhiên kinh tởm thì kinh tởm, vẫn có không ít người ghen tị, vì suy cho cùng không phải ai cũng có thể bám lấy Quỷ Vực Chi Thành, huống chi là cặp đùi thô này của cô công chúa.
Bởi vì trước đó một số phóng viên truyền hình vì thế hiện trường chỗ này đều được phát sóng, nhất thời có kẻ mắng chửi Bà cụ Nguyễn tham lam phù phiếm, đương nhiên cũng có một số người ghen tị.
Thậm chí có nhiều người muốn bám lấy đùi công chúa Quỷ Vực Chi Thành.
Khi Trình Nhu Nhu mở điện thoại ra cũng nhìn thấy những bình luận trên mạng nói rằng muốn bám lấy đùi của mình, nhất thời không khỏi cảm thấy đắc chí và mỉm cười nói: “Không ngờ những người này thực sự muốn bám lấy cháu, đùi của công chúa Quỷ Vực Chi Thành ai muốn ôm là ôm sao? ”
Lúc này, giọng nói của Trình Nhu Nhu tràn đầy vẻ phô trương kiêu ngạo.
Bà cụ Nguyễn liếc nhìn cô ta một cái, đôi mắt hơi híp lại, Trình Nhu Nhu có ý gì?
Cô ta đang nói bóng nói gió châm biếm mình hay sao?
Nhưng bà ta hiểu rõ Trình Nhu Nhu, chắc cô ta không có suy nghĩ đó đâu.
Chỉ là lời nói của Trình Nhu Nhu quá khó nghe, khiến cho người ta nghe thấy khó tránh sẽ hiểu lầm.
Cho dù như vậy, Bà cụ Nguyễn vẫn phải cố nén cơn giận để nở nụ cười, nhìn Trình Nhu Nhu với ánh mắt đầy yêu thương: “Nhu Nhu, chúng ta về trước thôi. Mấy ngày nay đêm nào cháu cũng túc trực, cũng mệt rồi, quay về nghỉ ngơi đi. ”