CHƯƠNG 2576
Lúc trước Tô Khiết giúp Nguyễn Hạo thần lấy được cổ phần của Nguyễn thị từ trong tay ông cụ Nguyễn, tuy rằng Tô Khiết tính toán giỏi, nhưng ông cụ Nguyễn cũng có sự chuẩn bị, người cáo già như ông cụ Nguyễn thì cho dù làm chuyện gì cũng sẽ để lại đường lui cho mình.
Nguyễn Hạo thần nghe ông cụ Nguyễn nói thì trong lòng cười lạnh, bởi vì anh đã sớm hết hy vọng với bọn họ, cho nên lúc này anh vô cùng bình tĩnh, không hề có gợn sóng, khóe môi khẽ nhúc nhích, chậm rãi mở miệng nói: “Như ông mong muốn.”
“Cháu? Cháu có ý gì? Cái gì như ông mong muốn? Cháu nói rõ ràng đi?” Ông cụ Nguyễn nghe Nguyễn Hạo thần nói thì sửng sốt, Nguyễn Hạo thần nói như ông mong muốn, nhưng vẻ mặt và giọng điệu của Nguyễn Hạo thần làm cho ông có một linh cảm không tốt.
Nguyễn Hạo thần quay đầu, không nói thêm gì nữa.
“Nguyễn Hạo thần, rốt cuộc cháu muốn làm gì? Cháu muốn làm gì?” Ông cụ Nguyễn thật sự nóng nảy, phản ứng của Nguyễn Hạo thần làm cho ông lo lắng, ông thật sự sợ Nguyễn Hạo thần làm chuyện quá đáng.
Tiếng quát của ông cụ Nguyễn càng lúc càng lớn, nhưng Nguyễn Hạo thần không định trả lời.
Cậu năm Tào nhìn phản ứng của Nguyễn Hạo thần thì cũng hiểu là không cần nói tiếp, coi như anh ta đã cho ông cụ Nguyễn một cơ hội, nhưng rõ ràng ông cụ Nguyễn không nắm lấy mà còn làm cho mọi chuyện đi xa hơn.
Vừa rồi anh ta cầm điện thoại đến tai Nguyễn Hạo thần, giọng ông cụ Nguyễn lớn như thế nên anh ta cũng nghe thấy, vào lúc này ông cụ Nguyễn còn uy hiếp anh ba, hơn nữa ông cụ Nguyễn vẫn dùng Nguyễn thị uy hiếp anh ba, ông cụ Nguyễn không hề hiểu anh ba.
“Tào Du, cậu làm gì vậy? Cậu đưa điện thoại cho Hạo thần, tôi còn chưa nói xong đâu.” Ông cụ Nguyễn nhìn phát sóng trực tiếp thấy cậu năm Tào cầm điện thoại ra khỏi tai Nguyễn Hạo thần thì càng nóng nảy, ông cũng quát lớn với cậu năm Tào.
“Ông nội Nguyễn, anh ba còn có việc, ông có chuyện gì thì nói sau đi.” Cậu năm Tào nói xong thì cúp điện thoại.