Chương 923
Người đàn ông này, từ khi đến Sabah, từ sau khi anh đưa ra yêu cầu kết hôn với cô thì không còn đáng sợ như trong tưởng tượng của cô nữa, ngược lại…
Còn dịu dàng khiến cô bàng hoàng.
Cô bỗng thấy hơi quyến luyến sự dịu dàng, chiều chuộng này của anh.
Cứ như thể họ thực sự là một đôi tình nhân nhỏ bình thường, mặc dù hơi hư ảo nhưng lại rất chân thực…
Khiến cô cảm động muốn khóc…
“Bắc Minh Quân, cảm ơn anh…”
Cô khàn giọng nỉ non, cảm ơn vì sự dịu dàng của anh, cũng cảm ơn anh đã cứu cô.
Cho nên cô mới phá lệ đưa con gái tới đây, ngay cả khi không thể để anh nghe thấy, nhìn thấy thì những nụ hôn từ cô bé mà anh mô tả là con bạch tuộc nhỏ cũng là chân thật nhất.
Nhưng bất ngờ là, anh lại nói một câu ngả ngớn…
“Cảm ơn tôi thì lấy thân báo đáp đi…”
Nói xong, móng vuốt anh đưa về phía cô…
Bốp!
Cô đập vào tay anh một cái!
“Bắc Minh Quân! Tên bệnh hoạn này! Đánh chết cũng không đổi tính!”
Làm ơn, cô vừa mới cảm động muốn chết, anh có thể đừng lại phạm sắc giới nữa không!
Người đàn ông đáng chết này, có thể nghiêm túc một chút cho cô được không hả?!
“Dao Nhi…” Trong giọng nói khàn khàn của anh mang theo vẻ mệt mỏi.
“Đừng giả vờ đáng thương!”
“Đau…” Anh lẩm bẩm.
“Vết thương đau hả?” Vẻ mặt cô căng thẳng, ai bảo vì cô nên anh mới bị thương chứ?
“Ừ…” Anh yếu ớt khịt mũi, nhân cơ hội ôm cô chặt hơn một chút…
Cảm giác được ôm cô trong lòng thật tuyệt.
“Vậy tôi ngồi dậy, xem vết thương cho anh…”
“Không cần đâu…” Giọng mũi anh rất nặng: “Hôn là khỏi…”
“…”
Sau một hồi im lặng, Cố Tịch Dao mới thấp giọng quát lên: “Tên khốn chết tiệt này, anh lại giả vờ…”