Chương 239
“Em bị cái gì kích thích thế? Nổ quả tóc thế này để tự hại mình?”
“Nổ tóc? Tự hại mình?” Dương Dương không đồng tình, vội vàng tháo kính xuống, trừng mắt nhìn Trình Trình: “Làm ơn, đây là kiểu tóc xoăn thịnh hành nhất đấy! Người không dũng cảm, còn không dám làm kiểu tóc này đâu! Cậu thật sự là không có mắt nhìn!”
Trình Trình nhướn mày, mặt vẫn bình tĩnh như cũ: “Không cần hỏi cũng biết là chú ba đưa em đi làm đúng không?”
“Hihi.” Dương Dương vuốt mái tóc xoăn phồng, nhe răng cười: “Cậu không biết đâu, gần đây chú ba đưa tôi đi không ít chỗ ăn chơi, trời ơi thật sự là quá vui…”
“Khó trách! Anh gọi điện thoại cho em ba lần, tên nhóc nhà em cũng không có thời gian ra gặp anh!” Trình Trình biết ngay, thật ra Dương Dương thích hợp với nhà họ Bắc Minh.
Dương Dương thuần túy là loại ham chơi, thường thì chuyện không vui chỉ giữ trong cái đầu ngốc kia được một đêm, ngủ một giấc dậy, cậu vẫn vui vẻ như thường.
Lại thêm, Dương Dương thích ăn chơi nhảy múa, bay nhảy khắp nơi, không tim không phổi y hệt chú ba, vì thế, cậu và chú ba đúng là vật hợp theo loài, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, Trình Trình không hề thấy lạ.
Dương Dương chu môi: “Này, tôi cũng rất bận có được không? Nếu không phải tôi tạo quan hệ tốt với chú ba, tôi có biết được chuyện đến chú ba cũng không biết mẹ cậu là ai sao?”
Trình Trình nhướn mày: “Chú ba cũng không biết?”
“Đúng vậy!” Dương Dương trợn mắt khinh thường, được rồi, cậu thừa nhận, gần đây cậu và chú ba ăn chơi hơi quá, vui quên lối về: “Tôi chỉ nghe chú ba nói, năm đó là bà nội tìm một người phụ nữ cho ba, sau đó sinh ra cậu…”
“Là sinh ra chúng ta!” Trình Trình sửa lại, mày càng nhíu chặt hơn: “Là bà nội tìm phụ nữ cho ba sao?”
Trình Trình nghĩ ra gì đó, sau đó lấy ra một trang giấy từ trong cặp sách.
Dương Dương sán lại xem, hàng chữ ngay ngắn thẳng hàng: Phòng khám phụ sản Linda
“Phụ sản?” Dương Dương kêu một tiếng, ánh mắt kỳ lạ đánh giá Trình Trình: “Này người anh em, cậu cũng không sinh em bé được, xem phòng khám phụ sản gì chứ?”
Ánh mắt của Trình Trình liền sắc như đao: “Đây là dì Linda anh gặp lần trước, khi mẹ đẻ chúng ta, dì ấy là bác sĩ đỡ đẻ. Hình như dì ấy biết chút chuyện…” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Thật sao?” Dương Dương lộ ra ánh mắt vui mừng, kéo tay Trình Trình muốn đi: “Vậy chúng ta mau đi thôi…”
Trình Trình dừng bước, liếc nhìn bàn tay nhỏ của Dương Dương, nhướn mày: “Em không cần về sao?”
“Nhân lúc chú ba đi tán gái, khó khăn lắm mới lén lút trốn ra được, cho dù giờ quay về, chắc là chú ba cũng không có thời gian đưa tôi về nhà họ Bắc Minh.” Dương Dương giải thích: “Trời ạ, đừng dài dòng nữa, cùng nhau đi tìm bác sĩ phụ sản kia hỏi rõ ràng không phải là được rồi sao?”