Chương 2003
“Cô Tiểu Cửu, không có chuyện gì đâu, cảm ơn cô.” Trình Nhu Nhu cảm kích nhìn Tiểu Cửu, có thể là muốn cười, nhưng mà giờ phút này trên mặt của cô ta lại còn mang theo nước mắt, nhìn có chút kỳ lạ.
Quản gia Trọng nhìn về phía thành chủ nhà mình theo bản năng, nhìn thấy từ đầu đến cuối thành chủ nhà mình đều không thay đổi cảm xúc chút nào hết, quản gia Trọng thở phào một hơi.
Quản gia Trọng cảm thấy chắc chắn là thành chủ đã khẳng định kết quả giám định sẽ khác với ngày hôm qua, cho nên cũng chẳng thèm quan tâm đến cô Trình này là người như thế nào.
Ngoại trừ lần đầu tiên nhìn thấy Trình Nhu Nhu thì hơi kinh ngạc, quản gia Trọng nhìn thấy phản ứng của Trình Nhu Nhu thì trong lòng cũng cho rằng Trình Nhu Nhu không thể nào là con gái của thành chủ.
Lúc đầu Trương Minh Hoàng đã làm giám định DNA, ông ta có thể không cần làm, nhưng mà chờ sau khi Trình Nhu Nhu lấy máu xong thì ông ta cũng đi tới để nhân viên giám định lấy máu của ông ta.
Nhân viên giám định lập tức run tay một cái, ống tiêm trực tiếp rơi trên mặt bàn.
Rút máu cho thành chủ đại nhân, tay của anh ta run lên có thể sẽ cấm lệch giống như lúc nãy hay không đây? Nếu như anh ta cấm lệch thì có khi nào thành chủ sẽ xé xác anh ta.
Anh ta rất sợ hãi.
Quản gia Trọng nhìn thấy hành động của thành chủ nhà mình thì có chút bất ngờ, nhưng mà cũng không nói thêm gì hết, chuyện gì cũng không có tuyệt đối, thành chủ muốn bảo đảm vạn nhất, cái này cũng không có gì sai.
Từ trước đến nay thành chủ làm việc đều rất chu toàn, không hề cho phép có sai lầm gì.
Nhân viên giám định đổi một cái ống tiêm nữa, cố gắng khống chế không cho tay của mình run rẩy, vô cùng hoảng hốt, sau đó đâm một kiêm xuống, đúng là đã cấm lệch.
Khóe môi của chú Lương kéo ra theo bản năng, kỹ thuật này xem ra thật sự không được rồi, sao lại có thể vào phòng giám định được vậy chứ?
Nhưng mà bình thường người của phòng giám định rất ít khi sẽ đích thân rút máu cho người khác, dù sao thì người đến giám định đều trực tiếp mang theo mẫu tới.
“Thành chủ, tôi…” Sắc mặt của nhân viên giám định thay đổi dữ dội, vô thức ngước mắt lên nhìn về phía Trương Minh Hoàng: “Tay của tôi bị run.”
“Ừm, tôi thấy.” Sắc mặt của Trương Minh Hoàng không thay đổi, ngược lại còn nhẹ gật đầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!