Chương 1696
Cố Tịch Dao thật sự không quen đối mặt với những phóng viên hùng hổ doạ người như thế, cô muốn tìm đường chạy trốn, nhưng thật sự không có đường nào.
Đúng lúc này, một phóng viên khác hô to: “Tổng giám đốc Bắc Minh Thị đến rồi!”
Từ xa có một chiếc xe màu đen chạy tới. Cố Tịch Dao nhìn qua, đúng là xe của Bắc Minh Quân.
Hình Uy thấy phóng viên vây quanh con đường phía trước thì Hình Uy hơi nhíu mày.
Bọn họ không định xuống xe.
Nhưng lúc này Hình Uy dùng ngón tay chỉ ra ngoài cửa sổ: “ông chủ, anh xem kìa, cô Cố ở bên kia.”
Bắc Minh Quân nhìn qua đó thì có thể thấy lờ mờ dáng người xinh đẹp của Cố Tịch Dao trong dòng người chen chúc xô đẩy, cô có vẻ bất lực đứng ở đó.
Anh nhìn người bên cạnh thì hai mắt không khỏi híp lại. Anh thấy Đường Thiên Trạch ở bên cạnh Cố Tịch Dao.
Cùng lúc đó Đường Thiên Trạch giống như đang khiêu khích, tuy rằng anh ta không thấy rõ người trong xe, nhưng anh ta vẫn hơi mỉm cười về phía này.
Sau đó anh ta cúi đầu nói với Cố Tịch Dao: “Cô Cố, không phải sợ, cô nắm chặt lấy tôi. Tôi đưa cô ra ngoài.”
Anh ta nói xong thì vươn tay nhẹ nhàng om eo Cố Tịch Dao, sau đó bàn tay kia luồn lách qua đám phóng viên.
Lúc này các phóng viên cũng không nhàn rỗi, tay nhấn máy chụp hình lia lịa, nam thanh nữ tú kết hợp với nhau làm cho người khác chú ý.
Tuy rằng bọn họ không chụp được cô và Bắc Minh Quân tóe lửa, nhưng cũng coi như là một điểm sáng trong tin tức.
Lúc này Bắc Minh Quân nắm chặt tay lại, trong con ngươi lạnh băng bắn ra tia sát khí.
Các phần cơ trên mặt cũng căng cứng lại.
Anh đương nhiên biết Đường Thiên Trạch đang khiêu khích mình, hiện tại anh hận không thể mở cửa xuống đánh Đường Thiên Trạch ngã xuống đất.
“Ông chủ, tạm thời đừng nóng nảy. Cứ để tên nhóc này ngang ngược một chút, lát nữa chúng ta đánh anh ta đến thất bại thảm hại ở phiên tòa.”