Chương 1598
Nhìn theo bóng lưng Hình Uy bưng đồ ăn lên tầng, Giang Tuệ Tâm thật không ăn nổi nữa, đặt bát đũa trong tay xuống mặt bàn, đứng dậy: “Tôi ăn xong rồi, mọi người tiếp tục ăn đi.”
Thấy Giang Tuệ Tâm để bát đũa xuống, Phỉ Nhi cũng ngồi không yên: “Mọi người ăn đi, tôi cũng ăn xong rồi.” Sau đó đứng dậy đi theo Giang Tuệ Tâm.
Bắc Minh Quân hiểu, sở dĩ hai người bọn họ làm vậy là để cho anh nhìn, không quan trọng, họ thích thế nào thì thế đó đi.
Sau bữa tối, hai tên nhóc Trình Trình và Dương Dương giống như gió cuốn mây tan, quét sạch sành sanh thức ăn trên bàn, sau đó không có tiền đồ ợ lên một cái. Giang Tuệ Tâm và Phỉ Nhi đang ngồi ở phòng khách xem tivi, Dương Dương còn cố ý lắc lư trước mặt họ một vòng rồi mới cùng Trình Trình đi lên tầng.
Đến tầng hai, Trình Trình khẽ nói với Dương Dương: “Em làm như vậy không phải chọc tức bà nội à.” Dương Dương khẽ gật đầu: “Không sai, em muốn chọc giận bà đấy. Anh không nhìn thấy biểu hiện của bà khi nhìn thấy mẹ khó coi bao nhiêu đâu. Hơn nữa anh nhìn dáng vẻ của bà và người quái dị đó trên bàn ăn xem, ông nội chết họ cũng không có biểu hiện như vậy, thế mà giờ họ lại như vậy là vì sao, còn không phải bởi vì mẹ ở đây à.”
Trình Trình nghĩ một chút, Dương Dương nói cũng không phải không có lý, dù bà nội không thích mẹ nhưng cũng không thể biểu hiện quá đáng như thế.
Dương Dương đưa tay kéo tay Trình Trình: “Chúng ta đi xem mẹ đi.”
Cố Tịch Dao ngồi ở trên giường, trên mặt bàn bên cạnh bày đồ ăn Hình Uy đưa tới. Hiện cô cầm đũa và thìa cũng có chút hơi tốn sức, nên cô định đợi khỏe lại chút rồi mới ăn. Lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, Trình Trình và Dương Dương chạy vào.
“Mẹ… mẹ…” Hai thằng nhóc nhanh nhẹn đến bên giường, thả giày nhỏ trên mặt đất, cơ thể nhỏ bé leo lên giường.
Cố Tịch Dao nhìn hai cục cưng hoạt bát như vậy thì cũng cảm thấy rất vui vẻ: “Các cục cưng ăn no chưa?” Dương Dương vén áo lên, tay vỗ cái bụng nhỏ phình lên: “Mẹ nhìn xem.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
“Được rồi được rồi, chỉ cần thấy đồ ăn là con không có tiền đồ, nhanh thả áo xuống, cẩn thận bị lạnh, nếu bị tiêu chảy thì con sẽ lãng phí đồ ăn rồi.” Cố Tịch Dao bị nó chọc miệng không khép lại được.
Trình Trình đến bên cạnh bàn xem xét: “Mẹ, sao mẹ vẫn chưa ăn cơm?”
“À, giờ mẹ vẫn cảm thấy khó chịu nên định lát nữa mới ăn.” Cố Tịch Dao nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!