Chương 468
Mãi đến khi đã xong xuôi thủ tục, Hoắc Anh Tuấn vô cùng tự nhiên ôm con ngồi lên xe Porsche của Đường Hoa Nguyệt, La Cơ Vị Y mới hiểu ra, thì ra hôm nay cậu ta căn bản chỉ là người dư thừa, ông chủ không hề muốn cậu ta đón! Người ta chỉ muốn đi theo bà chủ về nhà! Chẳng trách buổi sáng khi thấy cậu ta đẩy cửa tiến vào, vẻ mặt Tổng giám đốc Hoäắc tràn đầy tức giận, đây là đang ghét bỏ cậu ta chứ gì.
Đường Hoa Nguyệt nhìn Hoắc Anh Tuấn ngồi đăng sau với vẻ mặt vô tội, không nói gì mà giật giật khóe miệng, người đàn ông này…
Hôm nay cô chỉ muốn dẫn con đi thăm anh mà thôi, lúc trước Đường Hoa Nguyệt là người làm thủ tục nhập viện, hiện tại thủ tục xuất viện cũng do cô làm, trước sau vẹn toàn, từ trước đến nay Đường Hoa Nguyệt thích như thế.
Nhưng tại sao dáng vẻ của Hoắc Anh Tuấn cứ như thể không hề hiểu ra chuyện gì? Bác sĩ đã phê chuẩn cho anh xuất viện, chẳng lẽ anh còn muốn dựa vào chiêu tỏ ra thê thảm này để dính lấy cô cả một đời sao?
Đường Hoa Nguyệt không nhịn được mà nói một câu: “Hoắc Anh Tuấn, hình như anh lên nhầm xe rồi, trợ lý của anh đang lái xe bên kia”
Hoắc Anh Tuấn làm ra vẻ mặt cực kì kinh ngạc: “Cái gì?
Hoa Nguyệt, không phải em đến đón anh sao? Anh còn tưởng rằng em muốn… Khi nãy anh còn mới gọi La Cơ Vị Y đi, nếu không, anh lại bảo cậu ấy quay lại.”
Đường Hoa Nguyệt nghiêng đầu nhìn thoáng qua, quả nhiên chiếc xe đen kia đã nhanh chóng chạy ra ngoài bệnh viện.
“…”
Cô thở dài, đành chấp nhận cài dây an toàn lên, dặn mấy đứa trẻ ở đằng sau ngồi xuống, sau đó nhìn về Hoắc Anh Tuấn ở bên phía tay lái phụ: “Được rồi, tôi đưa anh về. Anh về đâu, biệt thự Long Trạch hay là…?”
Hoắc Anh Tuấn lướt khớp ngón trỏ qua cằm, vẻ mặt trông hơi đau lòng: “Ở đâu cũng được, ở đâu cũng thế, dù sao tất cả quản gia và giúp việc đều đã từ chức, anh có ở đâu thì cũng phải cô đơn một mình”
Đường Hoa Nguyệt nhíu mày: “Tại sao?”
Lúc này Hoắc Anh Tuấn mới quay đầu, nở nụ cười với cô: “Hoa Nguyệt à, đương nhiên là bởi vì lúc trước anh chạy đến làm trợ lý cho em đó, tiền lương một tháng ít như thế thì làm sao có tiền thuê người hầu hạ anh được?”
Đường Hoa Nguyệt vậy mà lại không nhận ra lời này của anh là thật hay giả, phản ứng đầu tiên là không tin Hoắc Anh Tuấn diễn sâu như vậy, chỉ làm một tên trợ lý bỏ đi cho cô thôi mà có thể làm được đến mức đó sao?
Nhưng Hoắc Anh Tuấn cũng không phải là thật sự không làm ra được như chuyện như vậy…
Thi Tịnh ngồi ở phía sau khẽ động ánh mắt, nghe bố mẹ nói chuyện, than thở một tiếng vô cùng đúng lúc: “Bố, vậy bố đáng thương quá đi mất! Bố cũng không biết nấu cơm, không biết giặt quần áo, còn bị thương nặng như vậy, sống một mình trong nhà lớn như thế, nếu bị ngã thì không có ai dìu bố cả!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!