Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Tài - Lương Tiểu Nhiễm (FULL)

Chẳng lế đã xảy ra chuyện gì rồi?

Lương Tiểu Nhiễm không dám nghĩ xa hơn, trong lòng cô. không khỏi nổi lên một dự cảm không lành.

Hiện giờ cửa chính nhà họ Giang đóng kín như bưng, bên ngoài cửa còn có mấy bảo vệ đứng canh giữ, làm như đang đề phòng người nào đó.

Lương Tiểu Nhiễm đứng từ nơi không xa nhìn lại biệt thự, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả, nơi cô có thể tự do ra vào giờ đây đã trở thành cấm khu của cô.

Một chiếc Maybach màu đen chạy ra từ một bên và dừng lại ở cửa biệt thự.

Sau đó là một người đàn ông và một người phụ nữ bước xuống xe.

Trong tay Lâm Mặc đang ôm một đứa bé, đứa bé đó khóc rất to, cho dù cách mấy chục mét, Lương Tiểu Nhiễm cũng có thể nghe được tiếng khóc xé lòng của nó.

Lòng cô chợt đau nhói, cô không nhịn được muốn bước tới ôm đứa bé vào lòng.

Nhưng mà vừa mới bước tới được hai bước, cô lại dừng lại, bởi vì cô thấy đã có mấy bác sĩ vội vàng chạy tới, đỡ đứa bé ra khỏi tay Lâm Mặc.

"Con gái tôi bị sao vậy?" Cuối cùng Lương Tiểu Nhiễm cũng không quan tâm đến chuyện gì khác nữa, cô bước nhanh về phía trước.

Lâm Mặc kinh hãi, vừa quay đầu nhìn thấy người tới thì sắc mặt lập tức thay đổi, hô to về phía vệ sĩ bên cạnh: "Mau ngăn cản cô ta lại, đừng để cô ta tới gần đứa nhỏ!”

“Mau thả con gái tôi ra, thả nó ra đi mà!” Lương Tiểu Nhiễm giấy dụa muốn nhào tới, ánh mắt quét qua Giang Thành khóc lóc cầu xin: "Giang Thành, tôi cầu xin anh đừng đuổi con gái chúng tôi đi, con bé rất khỏe mạnh, con bé không sao cả!"

Giang Thành bị tiếng khóc sướt mướt của cô chọc tức, anh lạnh lùng nhìn cô: "Cô quậy chưa đủ nữa sao?”

"A Thành, anh đừng tức giận, có lẽ là cô Lương nhất thời nghĩ quẩn mà thôi." Lâm Mặc thấy thế lập tức làm người tốt an ủi anh.

"Em còn xin giúp cô ta? Rõ ràng cô ta không hề biết ơn em đâu!" Giang Thành tiến lên một bước, bóp lấy cổ Lương "Tiểu Nhiễm: "Những lời trước đây tôi nói với cô, cô đều coi như gió thoảng bên tai thôi đúng không?"

"Tôi, tôi, tôi muốn gặp con, con, con tôi... Lương Tiểu Nhiễm khó khăn thốt ra từng chữ, thiếu oxy khiến gương mặt cô đỏ bừng.

Giang Thành lạnh lùng nói: "Cô nằm mơ àI Cho dù tôi có ném nó đi cũng sẽ không giao nó cho một người phụ nữ rắn rết như cô. Cô không xứng làm mẹ, cũng không xứng ra điều kiện với tôi!"

Vừa dứt lời, bác sĩ đột nhiên vội vàng chạy tới: "Giang tiên sinh, thân thể của tiểu thư đang rất yếu ớt, cần được bú sữa mẹ, dùng các loại sữa bột khác có thể sẽ sinh ra hiện tượng dị ứng."

“Tôi, tôi có thể!” Lương Tiểu Nhiễm lập tức giơ tay lên, trả lời bằng giọng nói yếu ớt đến mức không thể yếu ớt hơn được.

Giang Thành buông tay ra, còn chưa nói gì đã nghe Lâm Mặc tiến lên giành trước.

"A Thành, anh đừng đáp ứng cô ta, cô ta rất mưu mô, ai biết cô ta có giở trò gì nữa không? Lỡ như cô ta lại tổn thương đến hai bảo bảo lần nữa thì sao? Hơn nữa, trên thế giới này có rất nhiều loại sữa bột, thế nào cũng sẽ có một loại phù hợp. với bảo bảo mà, chắc chẳn sẽ ổn thôi."

"Nhiều sữa bột như vậy, thế nào cũng sẽ có một loại thích hợp thôi? Cô Lâm nói vậy là muốn lấy mạng con gái tôi đúng không? Lỡ con bé thử trúng loại bị dị ứng thì con bé sẽ chết đấy! !"

Lương Tiểu Nhiễm gần như rống lên, giọng khàn khàn đầy vẻ căng thẳng.

Lâm Mặc dừng một chút, sau đó lại giả vờ tủi thân: "A Thành, em không có ý này, anh hiểu em mà, em chỉ là sợ cô ta lại làm bảo bảo bị thương tổn nữa thôi."

Giang Thành nắm chặt tay cô ta, trong ánh mắt ánh lên sự dịu dàng. Đến khi khoé mắt liếc qua Lương Tiểu Nhiễm đang chật vật bên kia thì lại hiện lên vẻ cảnh giác.

"Cô đang định giở trò gì nữa?"

Trong lòng Lương Tiểu Nhiễm không khỏi lạnh lẽo, hoá ra tất cả mọi việc cô làm, trong mắt anh đều biến thành đang giở trò! Cô che giấu nỗi bi thương cùng thất vọng trong mắt, đưa tay kéo góc áo Giang Thành.

"Giang tiên sinh, tôi có thể lấy thân phận bảo mẫu hoặc là người giúp việc đến chăm sóc hai đứa nhỏ cũng được. Nếu các người không tin tôi có thể phái người giám sát, tôi cam đoan sau khi cho con bú xong sẽ không làm gì nữa, anh thấy như vậy được không?”

Giang tiên sinh? Sắc mặt Giang Thành không hiểu sao lại tối sầm lại.

"Lương Tiểu Nhiễm, cô lại có ý đồ gì nữa?" Lâm Mặc có chút lo lăng, buột miệng thốt ra: "Lần trước cô suýt nữa đã hại chết Đóa Đóa, lần này cô còn muốn thế nào nữa?"

"Đóa Đóa có phải là tôi hại hay không, có lẽ người khác không biết, nhưng mà chẳng lẽ cô cũng không biết?" Lương "Tiểu Nhiễm trừng mắt nhìn cô ta, ánh mắt lạnh thấu xương làm Lâm Mặc sợ tới mức lui về phía sau vài bước.

Lương Tiểu Nhiễm không để ý tới cô ta nữa mà trực tiếp nhìn chằm chằm Giang Thành.

"Giang tiên sinh, tôi có thể làm việc, hơn nữa còn có thể cho con bú, chỉ cần anh cho phép tôi chăm sóc con, anh bảo tôi làm cái gì tôi đều làm hết!"

“Nếu cô đã muốn chết như vậy thì hãy lấy thân phận người giúp việc đến nhà họ Giang chăm sóc cho nó đi!”

Giang Thành hừ lạnh một tiếng, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn cô thêm cái nào nữa, thẳng thừng kéo Lâm Mặc rời đi"

Trong lòng Lâm Mặc có chút bất an, yếu ớt mở miệng.

"A Thành, anh thật sự muốn để cô ta vào cửa nhà họ Giang sao? Người phụ nữ này từ trước giờ đều ấp ủ rất nhiều âm mưu, không phải người hiền lành gì đâu, em chỉ lo lắng cho các con...

"Được rồi, cô ta sẽ không làm gì đâu." Giang Thành vẫn đang bực bội nên đã thô lỗ cắt ngang lời cô ta nói.

Tim Lâm Mặc nhất thời “thình thịch” dập mạnh một nhịp, cô ta có thể nhìn ra sắc mặt Giang Thành không vui, vì thế cô †a cũng không dám tiếp tục nói thêm gì nữa.

Giang Thành khó chịu trong mình, trực tiếp bỏ lại Lâm Mặc mà đi thẳng vào phòng sách. Hiện tại trong đầu anh đều là tiếng "Giang tiên sinh" của Lương Tiểu Nhiễm, quả nhiên người phụ nữ này rất giỏi nắm bắt lòng người.

Trong phòng trẻ em, nhìn hai đứa bé vừa nhẹ nhàng đạp hai cái chân như củ sen của mình vừa giương đôi mắt to trong suốt nhìn chăm chẵm ánh đèn trên đỉnh đầu.

Cuối cùng Lương Tiểu Nhiễm cũng được gặp con của mình, trái tim nhất thời mềm nhữn, muốn tiến lên ôm đứa bé thì bị một người hầu ngăn cản.

“Phu nhân nói, chỉ có lúc cho bú cô mới được bế đứa nhỏ, hiện tại thì cô không được lại gần!”

Người này là người mới tới, không biết chuyện của Lương Tiểu Nhiễm và Giang Thành cho nên thái độ đối xử với cô vô cùng gay gắt.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!