Con gái của cô ấy á! Mới sinh không lâu, vẫn còn nhỏ như vậy, mà đã bị tổn thương một cách vô nhân tính rồi!
Không biết tại sao, xung quanh im lặng không một tiếng động, thậm chí không ít người còn chỉ tay vào cô.
"Mẹ yêu các con..." "Các con sẽ mãi bảo bối ngoan nhất của mẹ..."
Đây là?
Lương Tiểu Nhiễm ngơ ngác quay đầu lại, đây không phải là những lời cô nói khi muốn từ biệt các con ngày hôm đó sao?
"Hổ dữ không ăn thịt con, người phụ nữ này nhân lòng dạ thâm hiểm thật! Thế mà lại muốn vu khống cho Lâm tiểu thư”
"Không biết xấu hổ mà còn đi phá đám hôn lễ, đúng là điên thật..."
Vấn đề tranh cãi ngày càng xôn xao, sắc mặt Giang Thành trầm lại: “Cô còn có lời nào muốn nói không?” Trong video, ngoại trừ Lương Tiểu Nhiễm một mình tới lui ra, thì không có gì khác cả!
“Tiểu Nhiễm, tôi biết cô hận tôi, nhưng tôi làm sao có thể ra tay với tụi nhỏ được chứ?" Lâm Mặc nép vào trong ngực Giang Thành, nước mắt lưng tròng, nhưng khóe miệng không ngừng nhếch lên, lộ ra vẻ đắc ý.
Lương Tiểu Nhiễm thậm chí còn không có tư cách đấu với cô tal
“Khi tôi gả cho Giang Thành, tụi nhỏ cũng sẽ là con của tôi!” Lâm Mặc ôm lấy ngực, dáng vẻ trông như sắp không chịu đựng nổi vậy.
Làm sao có thể như vậy được!
Rõ ràng chuyện ngày hôm đó không phải như vậy mà!
Hơn nữa, ổ USB này là do Trương Tình đưa cho cô, sao có thể là giả được?
Đúng rồi, Trương Tình!
Cô ấy chắc chắn đã từng xem quaphải không, hôm nay là đại hỷ của nhà họ Giang, hầu hết người hầu đều đến giúp việc, nhưng Lương Tiểu Nhiễm nhìn quanh một vòng, lại không thấy không thấy bóng dáng Trương Tình đâu cả! ?
Lương Tiểu Nhiễm như rơi xuống hầm băng, cô bị chơi đểu rồi!
Ngay cả những người cô từng tin tưởng cũng đâm một nhát dao sau lưng cô! Khóe miệng cô hiện lên một nụ cười gượng, khi ánh mắt Lương Tiểu Nhiễm dừng lại trên người Giang Thành, thì chỉ nhìn thấy ánh mắt lạnh thấu xương của anh.
"Lương Tiểu Nhiễm, sao cô dám?”
“Người đâu, đưa cô ta xuống!” Sau khi trầm giọng nói xong, Giang Thành bước từng bước tới gần: “Cái giá của việc phá hoại đám cưới của tôi, cô có nhận nổi không?”
"Mọi người đều không tin tôi? Phải không ?" Nhìn khuôn mặt bầm tím của đứa trẻ trên màn hình lớn và nụ cười đắc ý của Lâm Mặc đứng giữa đám đông, Lương Tiểu Nhiễm không thể nhịn được nữa.
Cô nhìn chăm chăm vào Giang Thành một cái, nhẹ nhàng mấp máy đôi môi nhợt nhạt, như thể nói nhỏ với anh điều gì đó.
Giang Thành không nghe rõ, thì nhìn thấy bóng dáng một người phụ nữ gầy gò chạy như điên ra khỏi lâu đài.
Xung quanh yên lặng, hoa tươi, váy cưới, tất cả đều được tiến hành theo tiến trình , giống như Lương Tiểu Nhiễm chưa từng xuất hiện vậy.
Ngay khi vị linh mục đang chuẩn bị kết thúc cái đám cưới đầy cảm động này, thì bên ngoài lâu đài truyền đến một tiếng kêu: "Cứu với! Có người nhảy xuống biển, người đâu mau tới đây!"
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Trong nháy mắt Giang Thành nghĩ ngay đến Lương Tiểu Nhiễm, người phụ nữ ngu ngốc đó!
Anh bước về phía trước theo bản năng, xoay người hướng thẳng về phía biển, chiếc nhẫn sáng chói trên tay Lâm Mặc liền tuột khỏi tay cô ta.
”A Thành!"
Cô không thể ngăn cản Giang Thành, trong lòng cô nảy sinh một dự cảm xấu. Không phải mình đã bảo cấp dưới của mình làm việc đó một cách thầm lặng sao? Mấy bọn ngu dốt này!
Trong mắt Lâm Mặc lộ ra một ánh nhìn oán hận, tay nằm chặt thành một nằm đấm.
Vách đá dưới biển, có không ít người đứng quây thành một vòng tròn và quan sát, trên bờ có một đôi giày da màu đen của Lương Tiểu Nhiễm bỏ lại.
Họ đã cắt đứt mối quan hệ rồi, mà cô còn muốn chết ở đám cưới của anh! Đúng là đáng ghét !
Giang Thành đã nghĩ như vậy, nhưng đến chỗ nước trũng, thì anh lại lao xuống biển.
Mùi tanh và mặn của nước biển tràn ngập trong cổ họng, anh nín thở, góc áo vest nổi lềnh bềnh trong nước biển, xa xa, cơ thể Lương Tiểu Nhiễm đang chìm dần, chìm dần...
Nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt bất lực của cô, Giang Thành cảm thấy lồng ngực như đang thắt lại, không biết là do thiếu oxy hay là bị sao nữa. Anh dùng hết sức lực bơi về phía trước, trong đầu chỉ có một ý nghĩ: Lương Tiểu Nhiễm, không thể. chết, không được chết, không được chết!
Đột nhiên có một đợt sóng ập tới. Giang Thành!
Lâm Mặc thất thần đứng trên bờ biển, nhìn mặt cuộn trào mãnh liệt.
Ngày hôm sau, Lương Tiểu Nhiễm tỉnh lại đã là buổi trưa rồi, toàn thân cô đau nhức yếu ớt, khi mở mắt ra, thứ đầu tiên đập vào mắt cô chính là trần nhà trắng như tuyết ở trên đỉnh đầu.
"Tỉnh dậy rồi à2" Một giọng nói trầm vang lên từ phía trên đỉnh đầu.
Lương Tiểu Nhiễm ngẩng đầu, thì bắt gặp ánh mắt khát máu của Giang Thành, cô đột nhiên bị sốc, tất cả ký ức liền ùa về.
Cô nhớ mình đã đến hôn lễ của Giang Thành và Lâm Mặc để đối đầu với Lâm Mặc, nhưng cô không ngờ rằng mình lại bị lừa, vừa bị đuổi ra khỏi địa điểm tổ chức hôn lễ, cô lại bị đẩy xuống vực, suýt nữa thì ngã xuống biển.
"A Thành..." Lương Tiểu Nhiễm mở miệng định nói gì đó, lại phát hiện giọng nói của mình vô cùng khàn, ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng không nói được.
Sắc mặt Giang Thành trầm lại, kéo cô đứng dậy từ trên giường: "Lương Tiểu Nhiễm, cô độc ác thật đấy! Sống không được như ý muốn, thì cô liền muốn hủy hoại hạnh phúc của người khác phải không hả?"
Lương Tiểu Nhiễm bối rối, không kịp phản ứng gì cả.
"Muốn chết thì chết chỗ xa một chút. Lâm Mặc và tôi không thể chịu đựng được bất kỳ sơ xuất nào hôn lễ của chúng tôi. Nếu cô muốn chết, thì tôi có thể thành toàn cho cô!" Giang Thành tức giận, ánh mắt sắc lạnh như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
"Tôi không có..." Lương Tiểu Nhiễm kinh ngạc, vội vàng muốn giải thích, nhưng Giang Thành căn bản không cho cô cơ hội.
Giang Thành tóm lấy cổ cô, đẩy cô vào tường, sự khát máu trong mắt anh là thứ trước đây cô chưa từng thấy.
"Cô thực sự muốn chết như vậy phải không?"
Lực trong tay anh mạnh hơn một chút.
Lương Tiểu Nhiễm hoàn toàn không hề chuẩn bị, ngay lập tức liền cảm thấy khó thở, cô dùng hết sức đập vào tay Giang Thành nhưng cũng vô dụng.
"Có rất nhiều cách để chết, và tôi có thể thành toàn cho cô." Giang Thành không hề tỏ ra thương xót, tránh đi ánh nhìn cầu xin sự thương xót từ cô.
Không biết tại sao, lúc này trong lòng anh cảm thấy vô cùng tức giận, vừa nhăm mắt lại liền có thể nghĩ đến bóng dáng Lương Tiểu Nhiễm chìm trong biển.
Nghĩ tới đây, trong lòng anh tràn đầy sự hoảng sợ.
Người phụ nữ này thật ghê tởm, cho dù có chết, cô vẫn muốn làm anh ghê tởm, điều đó cho thấy âm mưu của cô ta thâm hiểm đến mức nào.
"Xin anh...
Một giọng nói yếu ớt vang lên, động tác trên tay Giang Thành đột nhiên dừng lại.
Lương Tiểu Nhiễm có cơ hội hít thở, hít thở một hơi thật dài, giống như bám được vào cọng rơm cứu mạng vậy.
Giang Thành buông tay, đẩy cô ngã xuống đất, từ trên cao nhìn xuống cô với ánh mắt trịch thượng.
"Sau này nếu cô dám xuất hiện ở nhà họ Giang một lần nữa, thì tôi sẽ không ngại dùng cách của tôi, khiến cô phải trả giá một cách nghiêm khắc đâu!"
Nói xong những lời này, Giang Thành rời khỏi bệnh viện mà không hề quay đầu lại.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!