Đôi mắt của Cố Từ Thư lóe lên một tia đen tối.
Những gì Giang Thành làm đều cực kỳ ngang ngược, đây chính là coi thường uy quyền!
Lương Tiểu Nhiễm run rẩy trong lòng anh, thậm chí cũng không dám nhìn Cố Từ Thư.
Chắc hản lúc này anh ấy đang rất thất vọng phải không?
Cô hèn nhát như vậy, không có liêm sỉ như vậy, Giang Thành kêu 1 tiếng cô liền đi theo như một con chó, không có một chút phẩm giá nào.
“Đóa Đóa ở trên lầu, tôi dẫn cô đi gặp nó.” Giang 'Thành nhẹ nhàng thì thầm vào tai cô, hơi nóng từ miệng anh phả vào tai cô, vô cùng kích thích người khác.
Trong lòng Lương Tiểu Nhiễm bỗng cảm thấy căng thẳng, trực giác mách bảo cô rằng mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy.
Quả nhiên, đúng như Lương Tiểu Nhiễm dự đoán, Đóa Đóa không có ở trong phòng bệnh, bên trong phòng bệnh trống rỗng chứa đầy những thứ vốn không nên thuộc về nơi này.
"Đến đây, làm tôi vui đi."
Giang Thành tùy ý nhặt lên một vật gì đó, ném tới trước mặt cô.
Lương Tiểu Nhiễm cúi đầu nhìn, sắc mặt tái nhợt, run rẩy nói: "Giang Thành, anh xem tôi là loại người gì hả?" Chẳng lẽ anh muốn biến cô thành một con đi*m vô sỉ sao?
"Nếu cô muốn gặp Đóa Đóa thì hãy làm cho tôi vui đi, thời gian dành cho cô không còn nhiều đâu."
Vừa nói, anh vừa ném một bản thỏa thuận nhận con nuôi ra trước mặt cô.
Toàn thân Lương Tiểu Nhiễm run lên bần bật, cô ngẩng đầu nhìn Giang Thành, lặng lẽ nhặt thứ đồ trên mặt đất lên rồi đi đến trước mặt anh.
"Bây giờ có thể bắt đầu được chưa?"
Giang Thành khẽ nhíu mày, trực tiếp nghiêng người vào chiếc ghế, chờ đợi bước tiếp theo của cô.
Lương Tiểu Nhiễm lấy hết can đảm tiến lên một bước, cởi cổ áo của Giang Thành ra, tay cô có chút run, có hơi vụng về lúng túng, nhưng điều này lại khiến Giang
Thành cảm thấy cô đang rất vội vàng, không còn kiềm chế được nữa.
Giang Thành sắc mặt đột nhiên tối sâm lại nói: 'Cô muốn đến thế rồi sao?”
“Đây không phải kết quả mà anh mong muốn sao?” Lương Tiểu Nhiễm mở to đôi mắt ngây thơ nhìn thẳng vào anh: “Anh không thích sao?”
"Lương Tiểu Nhiễm!" Giang Thành bỗng vô cớ cảm thấy tức giận, anh ném cô xuống đất: "Cô xem cô vô liêm sỉ chưa!"
Lương Tiểu Nhiễm toàn thân đau nhức, hai tay hoàn toàn không còn chút sức lực nào có thể đưa lên được nữa, đôi mắt cô ngân ngấn nước, càng khiến cô trông càng thêm quyến rũ hấp dẫn: “Anh Giang rốt cuộc muốn tôi làm như thế nào mới vừa lòng hả? Lẽ nào anh còn muốn tôi nhảy sexy trước mặt anh sao?"
Trong lòng Giang Thành đột nhiên cảm thấy như có thứ gì đó làm cho đau đớn, anh không thể tưởng tượng được bộ dạng Lương Tiểu Nhiễm nhảy múa trước mặt Cố Từ Thư.
Thực ra cô có thân hình rất đẹp, chỉ là cô không thích ăn diện, còn luôn thích mặc đồ rộng, che đi mọi đường nét và vẻ đẹp của mình.
"Cô ở trước mặt Cố Từ Thư cũng thoải mái như vậy sao?" Giang Thành bước tới nâng cằm cô lên, trong mắt lộ ra một tia khinh thường: "Lương Tiểu Nhiễm, cô thật bẩn thỉu!"
Trái tim của Lương Tiêu Nhiên đã bị đâm lủng hàng vạn lỗ rồi, trong mắt Giang Thành, cô thật sự là một người bẩn thỉu sao?