Hạ An Nhiên: "..."
Tóm lại, đây là một thành viên tham vọng của Minh
Vương Điện.
Người đàn ông mặc quần áo màu đen yếu ớt nhìn Hạ An Nhiên: "Đàn chị, tôi thấy chị lợi hại như vậy... Nếu không, sau này tôi đi theo chi lăn lộn
nhé!"
Hạ An Nhiên cố gắng bình tĩnh, cô lạnh lùng liếc nhìn người đàn ông mặc quần áo màu đen, "Tôi vẫn luôn làm việc một mình, không thích dính líu."
Người đàn ông mặc quần áo màu đen không hề buồn vì bị từ chối.
Đàn chị càng ghét bỏ, chứng tỏ năng lực của đối
phương càng lợi hại.
Điều quan trọng là...
Độc của đàn chị rất lợi hại, nếu như đi theo một người đàn chị là cao thủ sử dụng độc, vậy sau này khi anh ta làm nhiệm vụ, chẳng phải anh ta sẽ trở
thành một người không đâu địch nổi sao?
Việc giẫm chết cấp trên hiện tại của anh ta, càng là việc ở trong tầm tay!
Chỉ là, vừa nghĩ tới tương lai rất tốt đẹp, thì đầu của anh ta lại bắt đầu đau đớn.
Người đàn ông mặc quần áo màu đen nhìn Hạ An Nhiên bằng ánh mắt điềm đạm đáng yêu, "Đàn chị... Có thể cho tôi thuốc giải không? Tôi... Tôi thật sự đau đến mức không chịu nổi."
Đôi mắt của Hạ An Nhiên lóe lên một tia bất ngờ.
Có lẽ vào lúc này những người bình thường đều đã đau đến mức ngất đi, nhưng đối phương lại vẫn có thể chịu đựng được cơn đau, giữ vững lý trí và nói
với cô nhiều lời như vậy ...
Người mới của Minh Vương Điện cũng lợi hại như
vậy sao?
Hạ An Nhiên lạnh lùng nói: "Độc của tôi không có thuốc giải."
Người đàn ông mặc quần áo màu đen trợn tròn mắt, "... Vậy, vậy không phải là tôi sẽ đau đớn đến chết
sao?"
Hạ An Nhiên vẫn lạnh lùng nói: "Chỉ là khiến cậu đau đớn khoảng mười mấy tiếng mà thôi."
Người đàn ông mặc quần áo màu đen lộ ra dáng vẻ không còn gì để sống, "Điều này thì có khác gì với cái chết?"
Hạ An Nhiên: "..."
Dáng vẻ này của anh ta, chịu đựng khoảng mười mấy tiếng, cũng tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề gì, đúng không?
Bây giờ còn giả vờ đáng thương đau khổ cái gì!
Nhưng, Hạ An Nhiên vẫn đi tới bên cạnh anh ta, ấn mạnh vào vài chỗ trên cơ thể của anh ta.
Vốn dĩ người đàn ông mặc quần áo màu đen đang đau đớn đến mức chết đi sống lại, nhưng sau đó anh ta lập tức cảm thấy đầu không còn đau nhức,
cơn đau đớn kia đã giảm đi ít nhất là ba phần.
Hạ An Nhiên lạnh lùng nói: "Nhớ kỹ mấy huyệt vị vừa rồi, nếu còn đau thì tiếp tục ấn một lần nữa."
Người đàn ông mặc quần áo màu đen gật đầu, "Nhớ rồi!"
Hạ An Nhiên đứng dậy, cảnh cáo bằng giọng điệu lạnh lùng, "Tôi có nhiệm vụ ở đây, liên quan tới thân phận của tôi, cậu không được phép nói với bất kỳ người nào."
Sau khi vứt lại những lời này, Hạ An Nhiên lạnh lùng đi ra bên ngoài ngõ hẻm.
Người đàn ông mặc quần áo màu đen nhìn thấy Hạ An Nhiên sắp rời khỏi, bỗng nhiên anh ta nghĩ tới
một chuyện quan trọng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!