Tối qua Trân Bảo Các vẫn còn vô cùng náo nhiệt, vậy mà hôm nay rõ ràng có chút trống vắng, thậm chí trong không khí còn phảng phất mùi máu tanh.
Hạ An Nhiên hoàn toàn có thể tưởng tượng ra trận chiến khốc liệt trong bãi đỗ xe đêm qua.
Nếu không, mùi máu đã không bay từ tận bãi đậu xe dưới tầng hầm lên đại sảnh của Trần Bảo Các.
"Tôi đã liên hệ với người phụ trách của Trân Bảo
Các, họ yêu cầu cô hãy đến văn phòng hành chính của Trân Bảo Các ở trên lầu trước."
Tầng một và tầng hai của Trần Bảo Các đều là địa điểm tổ chức đấu giá, từ tầng ba trở lên là nơi làm việc của các nhân viên của Trân Bảo Các.
Hạ An Nhiên chuẩn bị đi thang máy lên lầu.
Khi bước đến cửa thang máy, đúng lúc bên cạnh có vài nhân viên của Trần Bảo Các đang nói thầm với
nhau.
"Nghe nói bọn du côn đó là lính đánh thuê cực kì
khét tiếng nước ngoài, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, đã giết mấy chục mạng người rồi."
"Đúng vậy, thực sự rất tàn bạo, những người hôm
qua đuổi bắt chúng thương vong nhiều vô kể, ngay
cả người phụ trách chỉ huy cũng gặp chuyện rồi."
Hạ An Nhiên vốn dĩ còn đứng đợi thang máy.
Nhưng khi đột nhiên nghe được lời nói của hai người này, cô liền kích động nhìn chằm chằm họ, hỏi: "Hai người vừa nói cái gì? Người phụ trách chỉ huy gặp chuyện rồi?"
Hai người đó nhìn về phía Hạ An Nhiên, có chút
ngạc nhiên.
Tuy nhiên, một trong hai người đó cũng gật đầu và kể lại chi tiết những gì họ biết.
hình của người đó rất gay go. Anh ta bị thương khi bị truy đuổi lũ cướp đó, hiện tại anh ta đã được đưa đến bệnh viện để cứu chữa, hình như tình hình không lạc quan cho lắm."
Toàn thân Hạ An Nhiên trở nên run rẩy.
Người phụ trách chỉ huy truy bắt cướp là Lăng Mặc
đúng không?
Lăng Mặc gặp chuyện rồi? Cấp cứu trong bệnh viện? Sống chết chưa rõ thế nào?
Hạ An Nhiên thở gấp truy hỏi hai người đó: "Ở... Ở bệnh viện... nào?"
Người đó thật thà nói: "Tất cả những người bị
Hạ An Nhiên không đổi thang máy nữa mà trực tiếp
quay người rời khỏi Trân Bảo Các.
Quý Phong cũng không ngờ tình hình lại tồi tệ như
vậy, nhanh chóng đi theo Hạ An Nhiên ra ngoài.
Khi Hạ An Nhiên rời đi, trong đầu cô không ngừng hiện lên cảnh cầu hôn mà Lăng Mặc đã sắp xếp cho có ngày hôm qua.
Cô lại có thể ghét bỏ sự lỗi thời và đẩy Lăng Mặc về phía Thu Tử Châu...
Cho dù là quê mùa thì đã làm sao?
Cô dựa vào cái gì mà lại ghét bỏ thử Lăng Mặc đã
chuẩn bị cho cô!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!