Hạ An Nhiên sững sờ tại chỗ.
Đoạn Thư không nghe thấy Từ Tân và Hạ An Nhiên thì thào gì, chỉ cảm thấy đối phương rất không nể mặt người khác.
Đi đến bên cạnh Hạ An Nhiên và nhanh chóng giải thích tình hình "Anh ấy là bạn của tôi, từ sau khi Tiểu Văn tự sát, anh ấy đã suy sụp như vậy. Ngày hôm qua, khi chân tướng sự việc của Tiểu Văn đã được làm rõ, Hàn Doanh bị bắt. Vốn nghĩ rằng anh ấy sẽ tích cực hơn một chút, nhưng không ngờ rằng vẫn suy sụp tinh thần như trước. "
Nói đến đây, Đoạn Thư cực kì ngượng ngùng gãi tai
"Hôm nay khi gặp cô, tôi đã nghĩ đến Tiểu Văn, là bởi vì có cô cho nên chân tướng mọi việc mới rõ ràng, không chừng sau khi Từ Tân nhìn thấy cô, tình trạng sẽ tốt hơn ... Cho nên tôi mới mời cô đi ăn tối."
Hạ An Nhiên lấy lại tinh thần.
Giờ phút này, cô có thể hiểu tại sao khi Đoạn Thư mời cô đi ăn lại có vẻ không tự nhiên như vậy.
Đây là để che giấu đi tâm tư muốn giúp đỡ Từ Tân.
Hạ An Nhiên không có ý trách mắng Đoạn Thư, "Anh làm vậy là cũng vì muốn tốt cho bạn của mình."
Đoạn Thư thở phào nhẹ nhõm, thẳng thắn nói: “Tôi thực sự sợ rằng cô sẽ có thành kiến với tôi, và sẽ
không cho tôi đến phòng thí nghiệm của cô!"
... “Không có!"
Hạ An Nhiên lúc này càng tò mò về một chuyện khác, "Cái chết của Tiểu văn, anh biết được bao nhiêu?"
Đoạn Thư trả lời như một lẽ đương nhiên, "Cái chết của Tiểu Văn không phải là do bị Hàn Doanh bạo lực mạng, dẫn đến uất ức mà tự tử sao?"
Hạ An Nhiên: "..."
Có vẻ như Từ Tân không tiết lộ gì về cái chết của
Tiêu văn cho Đoạn Thư.
Nhưng tại sao lại nói với cô ấy?
Có phải vì Từ Tân thấy được cái chết lần này của Tiểu Văn là do cô lật lại, cho nên đặc biệt cảnh cáo
cô không nên nhúng tay quá sâu?
Vậy thì điều đó có nghĩa là cái chết của Tiêu Văn không đơn giản chỉ là việc tự sát do bạo lực trên Internet.
Hạ An Nhiên bình tĩnh trở lại, đổi câu hỏi, "Anh biết
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!