Lăng Mặc nhẹ nhàng nói: “Tôi đã dặn dò rõ ràng với
Viện trưởng rồi, cô đến Viện nghiên cứu muốn làm gì thì làm, nếu mệt thì về nghỉ ngơi đi."
Hạ An Nhiên nghe giọng điệu Lăng Mặc, sắc mặt trở nên kỳ quái hỏi: “Tại sao tôi cảm thấy vị trí cố vấn của tôi rất không có lý tưởng?"
Lăng Mặc: “Phu nhân muốn không có lý tưởng cũng không sao."
Hạ An Nhiên nhếch miệng.
Nội tâm điên cuồng: Anh là nhà tư bản, chỉ muốn bóc lột sức lao động của con người, vậy mà bây giờ lại dạy cô lười biếng?
Nhưng cô là một người có nguyên tắc, không thể để Lăng Mặc khiến cô biến chất được!
Cô ấy muốn hoàn thành việc riêng của mình, và sau đó nằm như cá muối!
Sau khi Lăng Mặc đưa Hạ An Nhiên đến Viện nghiên cứu, Viện trưởng Tề Trung Kiệt đã đích thân đến đón Hạ An Nhiên.
Lúc trước khi Hạ An Nhiên đến học viện, đúng lúc
Tề Trung Kiệt đang tham gia các hoạt động trao đổi học thuật ở nước ngoài, mọi việc đều giao cho Viện phó bên dưới.
Tề Trung Kiệt chỉ mới trở lại vài ngày nay.
Nhưng cho dù lúc trước không ở trong Viện nghiên cứu, ông ấy vẫn biết tình hình trong Viện nghiên cứu.
Mấy người Mao Minh Lễ đó đã xúc phạm Lăng
Thiếu gia và bị trừng phạt
Tề Trung Việt không nghĩ rằng có vấn đề.
Nếp sống trong viện nghiên cứu đã dần ổn định trở lại, ông ấy cảm thấy, bị trừng phạt một hai lần để cảnh tỉnh cũng rất tốt.
Tuy nhiên, ông không ngờ Hạ An Nhiên sẽ trở lại lần nữa với tư cách là cố vấn của Long Đằng.
Mặc dù Tề Trung Kiệt không biết có trong danh
phận "cố vấn" này có bao nhiêu âm mưu.
Nhưng Hạ An Nhiên là người của Lăng Mặc, cho nên Tề Trung Kiệt phải hòa khí hết mức có thể.
Tề Trung Kiệt: "Giáo sư Thu là người mà tôi luôn
ngưỡng mộ, nếu ông ấy đưa cô đến đây, nếu sao này có chuyện gì chúng ta đều có thể trao đổi."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!