Hạ An Nhiên hôm nay đã bỏ ra một đống tiền để trấn áp tin tức.
Người đàn ông đẹp trai vô song trước mặt chắc không có thời gian đọc tin tức,cho nên cô ta không ngại “phổ cập kiến thức" một chút.
Châu Tâm Di đắc ý chạm vào những tư liệu đen của Hạ An Nhiên.
Nhưng cô ta đã bị Lăng Mặc ném cho một cái nhìn
lạnh lùng.
Châu Tâm Di bị ánh mắt của anh ấy làm cho lạnh sống lưng, cô ta không hiểu, người đàn ông này tại sao không trợn mắt nhìn Hạ An Nhiên, anh ấy hung
hăng nhìn cô ta chằm chằm làm gì?
Còn Hạ An Nhiên đã sớm cảm thấy khó chịu với
Châu Tâm Di.
Thấy cô hết lần này đến lần khác nói những lời vu khống, Hạ An Nhiên từng bước đến gần "Là một phóng viên, phải điều tra chân tướng của sự việc, không phải gió chiều nào theo chiều đó và vụ không người khác một cách tùy tiện ... Dựa vào một vài bức ảnh trên mạng cùng với một vài lời bàn tán của cộng đồng mạng, có thể chứng minh được điều
gi?"
Châu Tâm Di không nghĩ Hạ An Nhiên dám ngụy biện mà khinh bỉ nhìn cô"Trên mạng đều có ảnh làm bằng chứng! Cô không chỉ dụ dỗ Lạc Ngạn, còn
dụ dỗ đàn ông lớn tuổi, ngay cả hồi cấp ba cô cũng hút thuốc và bản thân trong quán bar! Hừ, một cô gái bẩn thỉu và hèn mọn, cô tưởng cô đã bỏ tiền ra để dập tắt tin tức, thì sẽ không ai biết bộ mặt vô liêm sỉ của cô sao? Tôi nói cho cô biết, tiền bạc không thể dập tắt cơn ghê tởm vô liêm sỉ của cô!"
Hạ An Nhiên xem ra đã nhìn ra được, nữ phóng viên
này chỉ muốn gieo tiếng ác cho cô.
Cô ấy lấy điện thoại di động ra, vỗ nhẹ vào huy hiệu của nữ phóng viên.
Kìm nén cảm xúc, cô lạnh lùng nói: "Những người vu khống tôi trên mạng, tôi không thể kiện từng người một, nhưng cô trực tiếp vu oan ở trước tôi, tôi có thể kiện!"
Châu Tâm Di không nghĩ tới người phụ nữ này thật sự muốn kiện cô ta!
Hừ hừ... Nếu là như vậy, đừng trách cô ta không khách khí!