Có một vài chuyện, Lăng Minh Hải vẫn chưa nói với
con trai mình.
Nhìn thấy Lăng Tuân bởi vì Lăng Mặc là người sắp chết mà có thái độ kinh thường, có chút hơi thất vọng. "Cha đã nhắc nhở con nhiều lần trước khi nhìn thấy quan tài kết luận Lăng Mặc đã chết, con phải thật sự nghiêm túc! Hơn nữa, Lăng Mặc là một kẻ gian xảo? Trước khi nó hoàn toàn tắt thở, con phải xem nó là đối thủ của con, nếu không, con có thể sống không lâu bằng nó! "
Lăng Tuân bị cho mình giáo huấn, sắc mặt trắng
xanh.
Nhưng vẫn có chút khó hiểu, “Cha nói, tin tức Lăng Mặc chưa đầy hai tháng nữa sẽ chết, là sai sao?"
Lăng Minh Hải nghiêm túc nhìn Lăng Tuân, lại tiếp tục dạy dỗ "Bất kể thời gian của nó còn lại bao lâu, cũng không phải là lý do để con khinh thường nó! Đối xử với bất kỳ kẻ thù nào cũng phải cẩn trọng! Hãy nghĩ đến Lý Nhân ở Đại Phòng, đến cuối cùng việc tính toán của bà ta chẳng qua chỉ làm tổn hại đến bản thân mình."
Lăng Tuân không hỏi gì thêm, nghiêm nghị gật đầu, “Cha, con biết, gần đây con đã quá xem thường mọi chuyện."
Ánh mắt Lăng Minh Hải sâu hơn.
Có một số lời nói, không chỉ để giáo huấn Lăng Tuân, mà còn để nhắc nhở chính mình.
Ông ấy gần đây cũng đã xem nhẹ Lăng Mặc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!