Không để cho Lí Nhân kịp mở miệng, Hạ An Nhiên đã lộ ra vẻ mặt đau khổ. "Đại phu nhân, chuột là con vật rất bẩn, sau lưng nó thích làm mấy trò bẩn thỉu. Tại sao bà lại nghĩ mình là chuột?"
Đang nói bỗng nhiên cô dừng lại, Hạ An Nhiên dường như đột nhiên hiểu ra điều gì đó.
Vì vậy trong một giây tiếp theo... ánh mắt của Hạ An Nhiên nhìn về phía Lí Nhân dần trở nên kỳ quái, "Đại phu nhân thích làm mấy chuyện bẩn thỉu sao? Vậy nên mới cho rằng chuột là số mệnh của bà sao?"
Lí Nhân mặt mày u ám.
Bà ta vừa mới nói một lời, Hạ An Nhiên đã xông lên nói bà ta một cách thối tha và kinh tởm.
Lí Nhân nổi trận lôi đình chỉ tay vào Hạ An Nhiên quát lớn, "Cô chính là tới đây gây sự!"
Hạ An Nhiên lộ ra vẻ mặt bất bình vô tội. "Tôi chỉ đơn thuần muốn nhắc nhở bà đừng làm chuột... Những con chuột trốn ở những nơi u ám và bẩn thỉu, kết cục cuối cùng rất thê thảm."
Lí Nhân nổi trận lôi đình, "Không được phép nói về chuột!"
Hạ An Nhiên càng thêm oan ức " Bà hung dữ như vậy làm gì? Bà muốn làm chuột sao? Chao ôi, vì bà muốn làm chuột đến như vậy, tôi sẽ không ngăn cản bà đâu. Dù sao thì Đại phu nhân làm chuột quen rồi, không cho bà làm, bà tất nhiên là không chịu nổi
Lí Nhân khiến Hạ An Nhiên câm miệng, Hạ An Nhiên càng nói nhiều hơn.
Đọc tiếp tại truyenazzmoi.com nhé !
Lí Nhân vô cùng tức giận và quát những người hầu xung quanh mình rằng: "Các người nhìn cái gì vậy, đuổi cô ta ra khỏi đây cho tôi!"
Nhưng một đám người hầu này làm sao thể thể là đối thủ của Quý Phong?
Trong vòng chưa đầy một phút, họ đã bị đánh ngã xuống dát...
Nhìn thấy người hầu vô dụng, Lí Nhân càng tức giận, "Đội bảo vệ của Đại phòng đâu?"
Không lâu sau, đội bảo vệ đã có mặt.
Lí Nhân ngay lập tức ra lệnh, "Hãy đem con tiện nhân thấp hèn này ra ngoài cho tôi!"
Tất cả mọi người trong đội bảo vệ của Đại phòng, ánh mắt đều nhìn Hạ An Nhiên.
Đội trưởng đội bảo vệ của Đại phòng là Cổ Minh, nghiêm nghị nói với Hạ An Nhiên: " Thiếu phu nhân, xin hãy rời di."
Thấy Cổ Minh còn đang nói chuyện với HạAn Nhiên, Lí
Nhân tức giận nói: "Nói nhảm nhí cái gì, còn chưa hành động đi!" Cổ Minh và nhóm của hắn chỉ có thể bắt đầu sử dụng bạo lực, cố gắng buộc Hạ An Nhiên và Quý Phong phải rời đi.
Quý Phong bảo vệ Hạ An Nhiên phía sau, mạnh dạn nói: Thiếu phu nhân, cứ yên tâm, tôi sẽ xử lí những người này, chỉ là chuyện trong phút chốc, cô không muốn rời đi, không ai có thể đuổi cô đi. I"
Hạ An Nhiên: “...”
Người của đội bảo vệ Đại Phòng hiển nhiên thực lực cao hơn người hầu rất nhiều.
Trong tình huống địch quá đông như vậy, Quý Phong có thể đối phó được không?
Hạ An Nhiên có chút bất an.
Nhìn thấy đội bảo vệ của Đại phòng từng bước tiến tới, ngoài cửa đột nhiên có động tĩnh.
Tôn quản gia mang theo một đống người tới đây.
Khi Tôn quản gia đi vào, ông ấy nhìn thấy người của đội bảo vệ Đại phòng đang vây quanh Thiếu phu nhân nhà mình, liền vội vàng bước tới, bảo vệ xung quanh Hạ An Nhiên, hét lớn: "Ai dám động thủ với Thiếu phu nhân!"
Sau khi mắng to, ông ấy quay đầu lại, dùng giọng chắc nịch an ủi: "Thiếu phu nhân, mình không gây sự, không việc gì phải sợ."
Hạ An Nhiên nhìn thấy Tôn quản gia đang bảo vệ cô bằng cách này, không khỏi thì thào nhắc nhở ông, " Tôi hình như là tới đây gây chuyện"
Tôn quản gia trong chớp mắt không thông nổi, càng bày thái độ kiên định hơn, "Cho dù có gây sự, chúng ta cũng không sợ."
Hạ An Nhiên: “...”
Đột nhiên, cô cảm thấy Tôn quản gia dễ thương hơn rất nhiều so với tên điên Lăng Mặc đó.
Nhưng khi Lí Nhân nhìn thấy Tôn quản gia dẫn người xông vào, bà ta nghiến răng nói: " Quản gia thực sự rất uy nghiêm."
Đầu của Hạ An Nhiên nhô ra từ phía sau, Tôn quản gia và gật đầu như một lẽ tất nhiên, "Bố chồng tôi là chủ nhân trước đây gia đình, còn chồng tôi lại là chủ nhân hiện tại... Quản gia của chúng tôi có thể không lại hại sao?"
Cô lại nhìn về phía Lí Nhân một cái nhìn đầy thương hại,
Thế nhưng, lợi hại như vậy, bà cũng sẽ không bao giờ hiểu được!"