Khóc
Cô bị tên cầu đàn ông này tính toán trở tay không
kip!
Chỉ là, khi Hạ An Nhiên giận dữ muốn gõ bể đầu chó của Lăng Mặc, thì bỗng nhiên đối phương lại gần, hôn lên môi cô.
Toàn thân Hạ An Nhiên đều đang tức giận, nhưng sau đó cô lập tức bị bế tắc.
Lăng Mặc nói ra một câu giữa môi và răng, anh hỏi: "Còn đắng không?"
Hạ An Nhiên: "..."
Hôn một cái sẽ không đắng? Anh cho rằng anh là
mật đường sao?
Miệng của Hạ An Nhiên đã bị chặn lại, cô mơ hồ tố cáo, "Đắng!"
Nhưng mà...
Sau khi những lời này rơi xuống, Lăng Mặc đã trực tiếp công thành đoạt đất, anh hút hết vị đắng trong miệng của Hạ An Nhiên, sau đó anh dùng hơi thở
hoóc-môn sâu đậm của mình lấp đầy khoang
miệng của cô...
Sau một lúc lâu, Lăng Mặc mới buông ra.
Ánh mắt của anh nóng rực, giọng điệu từ tính mà
mập mờ, "Còn đắng không?"
Hạ An Nhiên che miệng, dùng ánh mắt tố cáo nhìn chằm chằm vào người đàn ông không biết xấu hổ
kia.
Cô nói đắng, đối phương lại điên cuồng hôn cô như
vậy, cô còn dám nói đắng sao?
Là chê miệng của mình bị bắt nạt chưa đủ thảm
sao?
Có một đám mây đen trên đầu Hạ An Nhiên.
Vốn dĩ cô còn muốn tính kế tên cầu đàn ông này, nhưng không ngờ cô lại bị anh tính kế.
Hạ An Nhiên không vui đứng lên khỏi ghế sô pha,
"Anh ở đây từ từ ăn một mình đi!"
Cách xa tên cầu đàn ông này, bạn tôi và anh đều
khỏe mạnh!
Hạ An Nhiên cất bước muốn rời phòng làm việc.
Nhưng cô chưa kịp đi đến cửa phòng làm việc, thì Lăng Mặc đã ôm cô từ phía sau.
Cằm của anh đặt ở trên đầu cô, trong giọng nói
mang theo sự vô tội, "Vợ à, anh sai rồi!"
Hạ An Nhiên hung dữ trách mắng, "Đừng giả vờ đáng thương ở trước mặt em, em đã nhìn thấu ý đồ của anh!"
Vốn dĩ Lăng Mặc vẫn đang giả vờ đáng thương, nhưng sau đó anh nhận ra rằng giả vờ vô tội là vô ích, anh nhớ đến thủ đoạn của một người khác ở trên diễn đàn, "Chiều nay anh đi dạo phố cùng bà xã nhé?"
Hạ An Nhiên tặc lưỡi, "Trước tiên là giả vờ đáng thương nói xin lỗi, sau đó mua đồ nhận tội, có phải cuối cùng là một cuộc hẹn hò lãng mạn không? A,
đàn ông, chỉ có thủ đoạn này thôi sao?"