Hạ An Nhiên ngồi vào trong xe.
Đầu óc cô lúc này vẫn còn có chút rối ren.
Hình ảnh u ám ở cô nhi viện hiện lên trong vô thức.
Hạ An Nhiên vẫn luôn nhắc nhờ bản thân…
Giờ đây đã trôi qua lâu như vậy rồi, cô sẽ không bao giờ bị những người đó tùy ý ức hiếp nữa.
Nếu gặp lại những người đó, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào!
Cũng không biết mình đã suy nghĩ lung tung trong bao bao lâu, đầu óc choáng váng, cô nhắm hai mắt lại và chợp mắt một lúc.
Khi chờ đợi để mở mắt một lần nữa, chiếc xe đã dừnglại.
Hạ An Nhiên nhìn ra bên ngoài, có chút bất ngờ: “Tại sao lại không phải là bệnh viện?”
Lăng Mặc chủ động nắm lấy tay cô: “Vợ có thể dành đêm nay cho anh… một tên nam thẳng* không
biết tự cởi áo không? ”
(*) nam thẳng: ý chỉ những người đàn ông không hiểu phong tình, không tinh tế khi ở cạnh phụ nữ
Hạ An Nhiên:”…”
Têncẩu nam nhân này đúng là bụng dạ hẹp hòi mà, lời nói trong lúc nóng giận của cô anh đều ghi hết vào trong sổ ghi chú.
Hạ An Nhiên bĩu môi: “Đắc tội ai cũng không dám đắc tội với nhà tư bản như anh, mấy người đáng sợ thật đấy.”
Tuy nhiên, cô vẫn cùng Lăng Mặc xuống xe.
Đây là một khách sạn nghỉ dưỡng.
Đáng lý ra, ban đêm phải có khách đến nghỉ.
Nhưng Hạ An Nhiên lại không nhìn thấy ai xung quanh.
Nếu không phải có ánh đèn rực rỡ xung quanh, Hạ An Nhiên sẽ cho rằng hậu trường phim ma này được dàn dựngkhá tốt.
Hạ An Nhiên không khỏi bất an:
“Mau nói cho em biết, anh muốn tạo bất ngờ gì cho em!”
Cô không tin một tên nam thẳng lại có thể sắp đặt một chuyện lãng mạn gì đó.
Vô cùng lo lắng, cuối cùng sự bất ngờ sẽ biến thành sợ hãi.
Đối mặt với bộ dạng hoảng sợ của mèo hoang nhò, Lăng Mặc cảm thấy hơi chột dạ: “Em có thể tin tưởng anh được không?”
Hạ An Nhiên:
Cô không dám tin đâu!!!
Ngay khi Hạ An Nhiên thấp thỏm không yên, cô đã được đưa đến một quảng trường.
Quảng trường đã được trang trí rất đẹp.
Dưới màn đêm, khắp nơi đều là ánh đèn được tạo thành hình trái tim với tong màu ấm áp, vị trí trung tâm quảng trường được dùng hoa hồng nhạt tạo thành một hình trái tim lớn, xung quanh là ánh nến lung linh…
Mặc dù có chút lạc hậu lỗi thời.
Nhưng Hạ An Nhiên cảm thấy
một tên thẳng nam như Lăng Mặc có thể sắp xếp được như này, cô đã thật sự rất hài lòng rồi!
Lúc này, một đoạn piano chậm rãi vang lên.