Mặc dù những vị tiểu thư nổi tiếng này đều là người có tiền, nhưng số tiền bỏ ra trong buổi đấu giá hôm nay đều là tiền riêng của họ, hơn nữa phải trả ít nhất môt triêu…
Mấu chốt là bọn họ hoàn toàn bị lừa!
Nghĩ đến việc bị lừa một triệu tiền riêng, cảm giác không những khó chịu mà còn đau đớn vô cùng.
Nhưng so với sự đau đớn về thể xác thì họ càng đau đớn vì mất thể diện hơn.
Sau sự việclần này, danh tiếng của họ trong giới này chắc chắn đã bị tổn hại ít nhiều, chắc chắn sẽ có không ít người sẽ đemhọ ra làm trò cười.
Nhưng mức độ đau đớn về thể
xác và thể diện của những vị tiểu thư nổi tiếng này đều không thể so được với Hà Dĩ Mai.
Ngay cả người phụ trách ờ ngoài sân, bởi vì cô là người của Hà gia nên cũng hơi nể mặt, không thêm cô ta vào danh sách đen, cũng không dám đuổi cô ra ngoài.
Nhưng thể diện của cô ta đã biến mất hoàn toàn, bị Hạ An Nhiên tùy ý giẫm đạp!
Vào lúc này, Hà Dĩ Mai có thể cảm nhận được rõ ràng ánh mắt của những người xung quanh cô.
Đỏ hoàn toàn là sự khinh bỉ!
Thân là một tiểu công chúa của Hà gia, làm sao cỏ ta có thể chịu được sự khinh bỉ như vậy?
Trong lòng tức giận, cô ta muốn rời khỏi nơi này ngay lập tức.
Cô ta không muốn phải mất mặt ở nơi này nữa.
Ngay khi Hà Dĩ Mai đang rời khỏi sân đấu giá thì một người phụ nữ đột nhiên xuất hiện trước mặt cô ta.
Hà Dĩ Mai sững sờ khi nhìn thấy
có người đột ngột lao ra.
Nhưng cô lập tức nhận ra đối phương: “Giang Nhụy Nghiên?” Trong mắt cô hiện lên sự châm biếm: “Cô cũng đến đây để cười vào sự thảm hại của tôi đúng không?”
Giang Nhụy Nghiên thở dài thật sâu: “Hà tiểu thư, tôi là vì người phụ nữ kia biến tôi thành trò cười, lẽ nào còn không thê thảm bằng cô sao?”
Vẻ mặt tỏ ra bất lực.
“Cô ta có Lăng đại thiếu gia
chống lưng rồi nên đương nhiên bây giờ cô ta không sợ cái gì cả… Thậm chí cô ta còn tạo ra chứng cứ giả, nói tôi đạo nhái của cô ta, tôi muốn thanh minh, nhưng lại bị Lăng gia áp bức đến đường cùng, nên tôi chỉ có thể để người khác tùy ý vu khống tôi.”
Mặc dù Giang Nhụy Nghiên đã bị Hạ An Nhiên chỉ ra việc cô ta tạo chứng cứ giả.
Nhưng cô ta đã thu xếp đường lui và tìm được người chịu trách nhiệm thay mình rồi.
Vì vậy, trước khi chưa có chứng
cứ trực tiếp, cô ta vẫn sẽ dùng cái miệng này để ngụy biện, không chịu thừa nhận bất cứ chuyện gì, cô ta vẫn là người trong sạch vố tội.
Đương nhiên, người thông minh đương nhiên nhìn được ra Giang Nhụy Nghiên là đang “dối trá” tìm người chịu tội thay.
Nhưng Hà Dĩ Mai là một người thông minh sao?
Hà Dĩ Mai nghe vậy, quả nhiên cô ta tỏ ravẻ cùng chung kẻ thù: “Tôi cũng bị lừa rồi, cô thua cũng không có gì là lạ!”
Giang Nhụy Nghiên:
Vị công chúa nhỏ nhà họ Hà này suy nghĩ nhiều rồi, nói thẳng ra với chỉ số IQ của cô ta thì bị lừa cũng không có gì là sai cả.
Tuy nhiên, vì cái đầu của Hà Dĩ Mai quá đơn giản nên mới càng dễ bắt tay.
Giang Nhụy Nghiên cố ý thờ dài: “Đúng vậy, người phụ nữ đó thực sự quá lợi hại, những người trước đây cô ta quan hệ đều vô cùng quyền thế… Lần này, cô ta còn có thể bám được vào Lăng đại thiếu gia! Nên càng lợi hại
hơn nữa!”