Hạ An Nhiên càng nghĩ, trong lòng càng cảm thấy ấm áp.
Cô đã gặp được một người đàn ông vô cùng thương yêu cô!
Gặp được một người hoàn toàn có thể làm chỗ dựa cho cô!
Gặp được một người đàn ông cam tâm tình nguyện đứng phía sau bảo vệ chu toàn cho cô!
Trước đây cô đã luôn chửi rủa thậm tệ tại sao số phận lại bất công với cô như vậy.
Chính bản thân cũng cảm thấy rằng có lẽ con cái chính là món quà duy nhất mà số phận ban tặng cho cô.
Thế nhưng vào giờ phút này cô lại phát hiện ra rằng món quà mà số phận dành tặng cho cô không chỉ có con cái.
Mà còn có Lăng Mặc!
Hạ An Nhiên nhìn Lăng Mặc, trong vô thức cô siết chặt góc áo.
Đột nhiên nhớ ra trước khi đến thủ đô, Lăng Mặc muốn có một câu trả lời từ cô.
Cô luôn nghĩ đợi đến bao giờ tích đủ điểm sẽ nói cho anh một số chuyện.
Nhưng vào lúc này, không cần tích điểm, cũng không cần khảo sát lại lần nữa!
Tình cảm của Lăng Mặc dành cho cô, cô cảm nhậnđược vô cùng rõ ràng!
Hạ An Nhiên bất giác kiễng chân lên hôn vàokhóe miệng Lăng Mặc một cái.
Sau đó liền nở một nụ cười sáng chói như ánhsao: “Em thích anh!”
Lăng Mặc vừa nghe thấy ba chữ này, bất giác hai mắt đột nhiên sáng lên.
Cho dù từ lâu anh đã cảm thấy trong lòng mèo hoang nhỏ có chỗ đứng của anh, nhưng anh cũng chưa từng được nghe chính miệng mèo hoang nhỏ nói lời này.
Nhưng giờ đây, nghe được ba chũ’ mềm mại êm ái này, trong mắt anh tràn đầy niềm vui sướng không thể kìm nén được.
Một giây tiếp theo …
Anh liền nhấc bổng Hạ An Nhiên
lên xoay vài vòng.
Hạ An Nhiên vô thức quấn lấy cánh tay của Lăng Mặc, bực mình phàn nàn: “Anh phát điên gì thế… Em chóng mặt… Anh bỏ em xuống!”
Lăng Mặc nghĩ đến tình trạng sức khỏe của mèo hoang nhỏ liền dừng lại.
Nhìn khuôn mặt ửng hồng của mèo hoang nhỏ trong vòng tay mình, anh cúi đầu, hung hăng hôn lên bờ môi cô.
Khác với sự nhẹ nhàng mềm mại
của Hạ An Nhiên vừa rồi, động tác của Lăng Mặc vô cùng cuồng nhiệt, giống như muốn ăn tươi nuốt sống toàn thân cô vậy.
Rất lâu sau đó…
Khi hơi thở của Hạ An Nhiên có chút gấp gáp, Lăng Mặc mới kìm chế lại sựkích động, rời khỏi bờ môi mềm mại như cánh hoa của cô.
Nhìn người con gái nhỏ bé đang thở gấp gáp trong vòng tay anh, cơ mặt anh, khóe miệng anh không kìm được niềm sung sướng tột độ, ánh mắt càng thêm
rực lửa nhiệt tình: “Em là của anh!”
Hạ An Nhiên giận dữ lườm một cái.
Lăng Mặc cười lớn một tiếng, sung sướng xoa má cô: “Em không bao giờ được phép chạy trốn nữa!”
Hạ An Nhiên cảm thấy khó hiểu.
Lăng Mặc nói như thể trước đây cô đã từng chạy trốn vậy.
Chắc là anh ấy lỡ lời nhỉ?
Trên mạng có không ít người biết rằng hôm nay Long Đằngmuốn tổ chức một cuộc họp báo, rất có thể là để xin lỗi RY.
Nhiều người tò mò Long Đằng rốt cuộc sẽ xin lỗi như thế nào.
Hơn nữa đối với một cầu đạo nhái như Hạ An Nhiên thì xin lỗi có ích gì không?
Một kẻ vô liêm sỉ như vậy nên bị phong sát mới phải!
Ngay khi tất cả mọi người đang
chờ đợi kết cục Hạ An Nhiên sẽ thảm như thế nào…
Tin tức xuất hiện trên mạng khiến mọi người cảm thấy hướng phát triển vô cùng khó hiểu.
“Nhóm nghiên cứu RY mới thực sự là đồ ăn cắp hạng mục vô liêm sỉ!”
“Đào thử đi, chuyện vô liêm sỉ mà nhóm nghiên cứu RY đã từng làm!”
“Nhóm nghiên cứu RY vừa ăn
cướp vừa la làng!”