Trên xe
Lão Lạc Đầu mở mắt một cách yếu ớt.
Mặc dù vừa rồi ông ấy bất tỉnh, nhưng ông vẫn biết rằng khi tính mạng của mình chỉ còn một đường tơ kẽ tóc, chính Hạ An Nhiên là người đã cứu ông.
Nhưng tại sao nó lại ngứa quá?
Lão Lạc Đầu nhịn không được lại tiếp tục gãi thân thể.
Hạ An Nhiên thấy Lão Lạc Đầu không ngừng gãi, liền giải thích: “Trên người ông bây giờ rất ngứa, nhưng đó là tốt cho ông … Sau đó vài giờ nữa sẽ không ngứa như vậy.”
Tề lão phu nhân đi theo cùng, nhìn chằm chằm Lão Lạc Đầu, “Ông không phải là đàn ông, mới có vậy mà chịu không nổi sao? Đừng gãi như vậy nữa, thật không đứng đắn!”
Lão Lạc Đầu:
Ông ấy là đàn ông, nhưng ngứa quá!
Nhưng vì thể diện, ông ấy đã kìm hãm ham muốn gãi ngứa của mình.
Tuy nhiên, ánh mắt nhịn không được nhìn trên người Hạ An Nhiên.
Thật lâu sau, ông ấy yếu ớt lẩm bẩm nói: “Cô gái nhỏ … Vừa rồi là tôi hiểu lầm cô.”
Tề lão phu nhân đặc biệt kinh ngạc, “Lão Lạc Đầu, ông cũng biết xin lỗi sao?”
Phải biết rằng trong đám người lớn tuổi này, Lão Lạc Đầu là kẻ
đáng ghét nhất và cứng đầu nhất, đến chết cũng không dễ dàng thừa nhận lỗi lầm của minh.
Nhưng bây giờ lại xin lỗi một cô gái?
Tuy nhiên, vi Lão Lạc Đầu là một bệnh nhân, Tề lão phu nhân không thèm trêu chọc ông ấy.
Hơn nữa, bà ấy cũng đồng ý với lời xin lỗi này của Lão Lạc Đầu.
Nắm tay Hạ An Nhiên, “Cô gái nhỏ, vừa rồi Lão Lạc Đầu thật sự hiểu lầm cô, cô là một cô gái tốt, sao có thể sai khiến một đứa trẻ
đi trộm đồ!”
HạAn Nhiên nghĩ đến cô bé kia nhỏ, đã chỉ vào cô, nói cô là người thao túng.
Với vẻ mặt nặng nề, cô ấy nói với Quý Phong, người đang ở vị trí ghế phụ: “Cậu hãy liên hệ với Tôn Nguyên và để họ điều tra vụ trộm cắp của cô bé nhỏ ở trung tâm thương mại. Đây không phải là chuyện bình thường,hẳn là có băng nhóm đứng đằng sau nó.”
Tề lão phu nhân có chút kinh ngạc, “Có băng nhóm? Tại sao bây giờ người ta lại xấu xa như
vậy, dùng trẻ con để kiếm tiền!”
Không lâu sau, đã đến bệnh viện.
Lão Lạc Đầu đã được đưa đến phòng cấp cứu, bà lão đi cùng đã đi sang một bên gọi điện thoại, hẳn là liên lạc với bạn của mình và cho họ biết vị trí của Lão Lạc Đầu.
HạAn Nhiên ở bên ngoài phòng cấp cứu.
Bời vì vừa rồi cũng sử dụng nhiều sức nên hơi mệt, hơn nữa
đeo khẩu trang lâu cũng hơi ngột ngạt.
Thấy phòng cấp cứu không có ai, cô ấy tháo khẩu trang ra.
Ngồi được một lúc, bỗng nhiên có một người phụ nữ vội vàng đi tới.
Sau khi đi đến cửa phòng cấp cứu và nhìn vào bên trong vài lần, mới chú ý bên cạnh còn có người
Nhưng mà, khi nhìn thấy vẻ mặt của HạAn Nhiên, sắc mặt đột nhiên thay đổi, “Là cô!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!